Nhật ký của nhatlangtu
nhatlangtu viết vào ngày 02.11.2009
con dzán đang chán!
lâu rồi k úp j lên cho cac ban đọc... hôm nay k biết phải làm gì nên úp lá thư này lên để các bạn hiểu thêm một chút về N. biết N tệ thế nào... và bỏ đi cái suy nghi rằng hiểu và mến N nhé. chúc cả nha vui vẻ.
 
đây là trang web sex, nhưng câu chuyện này thật sự ý nghĩa.
 
vốn dĩ N muốn coppy ra một bài word để tránh gởi đường link này cho P, nhưng ở đây có những lời bình mà theo N thì nó khá hay nên muốn gởi link này cho P nếu tiện thì lên koi. vã lại bài viết chưa được post hết, và N cũng lại k tiện để gởi thư cho P như thế này! hjhj :)..... nếu thấy hứng thú thì theo dõi xem he.
 
còn tập tin đính kèm ở trên là bản word N đã coppy về máy, nếu thấy k tiện thì xem bài word này cho dễ.
                         ************************************************************
 
 
àh, sinh nhật của N đừng mua quà nhe, N sẽ k nhận đâu. vì N chỉ thích nhận những món quà có ý nghĩa và.... một chút tình cảm gì đó đi kèm với nó. còn những món quà vô nghĩa, những món quà ngượng ép N thật sự k muốn nhận chút nào! vì thế hãy đừng mua nhé. và có thể N cũng sẽ k tặng quà sn cho P nữa đâu.
 
thới gian qua N thật ngóc quá! nghĩa lại thật sự xấu hổ, N k nên quá gần P, K nên đánh mất đi tính đàn ông ngày trước của mình. khi yêu N đã lệ thuộc vào P quá nhiều, từ suy nghĩa, tinh thần và đến cả vật chất. Mỗi tháng N chì có vỏn vẹn 1,5tr nội tiền xăng cộ đã chiếm hết gần 500k, chỉ còn 1tr. nếu N sống như lúc trước kia ở trọ thì có lẽ đủ. àh k, mà là phải đủ vì k thể xin thêm nữa (bấy nhiêu là nhiều rồi!). nhưng khi ăn cùng P thì bao nhiêu đó k đủ để chi tiêu cho mình N, N k theo kịp với nhịp sống của P,lâu lâu lại đi ăn nhà hàng, KFC, và xem phim (phải vai trước của P mà lại k biết dùng khoảng tiền nào để trả, chỉ biết cộng dồn số nợ lên). vốn dĩ N muốn trả hết cho P, tìm cớ để trả tất cả nhưng sao lại k nhận nữa? 1,5tr là k đủ, nhưng N phải trả làm sao để thằng đàn ông mất đi trong N quay về đẩy? N tệ quá đúng k? như thế thì còn gọi gì là một thằng đàn ông nữa. lúc trước chỉ biết giúp người ta mà k cần tính toán, nhờ vậy đã được em để ý đến. còn giờ, tật xấu thì nhiều lại còn mất đi tính đàn ông của mình, yêu thương gì nổi nữa? hj :). đã thế vậy còn bỏ cả cơm nhà, suốt ngày lại chạy sang P để cùng ăn. N k biết như thế có đúng k nữa, vì P nói với tôi rằng "[ ] sợ phải ăn cơm một mình" mà! .......đó là lý do của tôi sao? rồi vì lý do đó tôi ăn sài thâm vào tiền của [ ] nợ nầng chồn chất, 1,5tr tôi nợ P vẫn là chưa tính hết. Rồi suốt ngày cứ quấn lấy nhau, sáng dậy sớm thì mấy anh chi thấy mặt tôi được 1h, nữa giờ thì đã vọt đi mất, hôm nào dậy trễ thì lật đật phóng xe sang... sợ [ ] phải đợi, sợ [ ] đối bụng.... sợ [ ] giận hờn, trách móc! vì [ ] ở có một mình mà! đâu như trước có anh chị em ở chung để mà chăm nom lẫn nhau, còn nhà thuê thì mạnh ai nấy sống, mấy chị em ở chung mỗi người một việc đâu có hay qua lại để trò chuyện cho đở buồn đâu.... rồi còn biết bao nhiêu chuyện sảy ra... tôi thật sự k biết rằng mình ở ben em nhiều như vậy có đúng k nữa? em từng nói rằng: "khi vắng tôi em nhớ về tôi kinh khủng và cảm giác đó rất thú vi và làm em thích" và rồi câu trả lời là "tôi mất em", tôi tệ quá!!!
 
gặp nhiều rồi cũng phải chán thôi, chuyện thường ấy mà! rồi nhiều tật xấu của tôi lộ ra. ừh, nó làm [ ] chán... vì tôi đầu thể hoàn hảo. àh k, tôi k xứng với chữ "hoàn hảo" đúng hơn là tôi tệ và lại còn thiếu quá nhiều kinh nghiệm sống... có lẽ một người đàn ông xâu sẽ biết cách giữ người mình yêu tốt hơn "con trai xấu thì con gái mới yêu mà!". đúng nghĩa của từ "xấu và ma mảnh", nhưng tôi k làm được điều này... em dại tôi cách làm một người đàn ông "là người đàn ông đôi khi cần phải đánh đổi! khi một bên là sự nghiệp và một bên là tình yêu "vợ của mình" em bảo: là một người đàn ông, tôi cần chọn sự nghiệp. vì nếu trắng tay người phụ nữ kia rồi 1 ngày nào đó có thể cũng sẽ bước đi." nhưng đó là người tôi "yêu" mà, đâu phải là osin, đâu phải món đồ để trao đổi, đâu phải một cái máy để sinh con? còn biết bao kỹ niệm yêu thương ở bên tay phải đặt sang nè! em còn nghe được k? em dại tôi như thế là một người đàn ông àh? làm vậy rồi tôi sẽ vui bên sự nghiệp của mình? hay tôi sẽ mãi đau vì nổi nhục này? con người tôi sống vì danh dự, tôi biết P cũng k muốn chồng mình là một người như vậy. tôi là một người có nhiều thất bại, nhiều khuyết điểm nhưng... "tôi không xấu". tôi k ngờ đến giờ khi viết lá thư này mắt tôi vẩn cai. có thể đó là cái đàn ông quí nhất của tôi, và cũng có thể đó là cái mà mấy thằng con trai khác gọi là "khóc như đàn bà gì đó".
 
ngày trước, lúc đau và tuyệt nhất vọng tôi đa từng nghĩ: nếu có một điều ước tôi sẽ ước rằng "hãy cho tôi quay lại với ngày xưa, nhưng hãy đừng để tôi phải yêu em quá nhiều!" có lẽ như thế tôi sẽ giữ được em lâu hơn. nhưng bây giờ nếu được 1 điều ước, tôi sẽ ước "hãy để tôi quay lại với những ngày cũ và hãy khiến tôi yêu em nhiều hơn, những xin hãy cho tôi thêm chút hiểu biết về cuộc sống này!" ....để tôi có thể hiểu nhiều hơn về những mong muốn của em! Và, sau khi viết xong lá thư này. nếu có một ông bụt hiện lên và nói với tôi rằng ta sẽ cho con một điều ước. tôi sẽ chỉ cười với ông bụt, vì đó chỉ là giấc mơ và điều ước của tôi chỉ làm tôi lạnh thêm thôi. xưa và cũ tất cả chúng đều là quá khứ, quay lại là điều k thể.... nhưng tôi sẽ cố gắng k để chúng phải lặp lại.
 
àh, trái bóng đó P k cần phải giữ nó đâu. ném vào hóc xó nào đó, hay cho một ai đó thích chơi cũng được, còn nếu trảnh một xíu thì N vẫn muốn P đi đến một sân bóng nào đó thử một lần ném nó vào rổ rồi....hãy quay đi và đừng nhìn lại, để nó nằm ở đó và biết đâu nó sẽ được một cậu nhóc nhà nghèo nhặt được và sai mê với nó, và cũng biết đâu sau này ta lại nghe đâu đó một cầu thủ bóng rổ VN nổi tiếng khắp thế giới kể lại rằng: "thượng đế đã dẫn dắt tôi đến với bóng rổ... vào một chiều tối nọ lúc còn nhỏ, tôi cùng mẹ quét rác ở một sân vận động tên là [ ] và ngài đã cho tôi quả bóng mà tôi hằng mơ ước và đến tận bây giờ quả bóng đó vẫn luôn được tôi cần trên tay như các bạn đang thấy ở đây, nó luôn ở bên tôi!" .một sự tưởng tựơng nhưng nó cũng còn có được chút ý nghĩa... khi tặng món quà này N sợ rằng H sẽ biết và k vui khi thấy nó và 2 bạn lại k vui và rồi thì nó sẽ bị [ ].... nên N muốn nó với P trước rằng N sẽ qua để tặng quà sn cho P, để lúc đó tránh gặp phải H, N cũng sợ rằng mình sẽ chiếm quá nhiều tg của 2 người nên chỉ hẹn vào những lúc sắp đi học........ nhưng hj :), những suy nghĩ, tâm tư của N nó quá vô ích, hôm đó mẹ P lên chơi và H thì chở P qua gặp N. àh! àh k, đúng hơn là qua vì một việc khác. H có nt với N, và N đã cố ý để cho H nghĩ rằng N vẫn rất quan tâm đến P. và kêu nó "hãy làm tốt những gì mình cần làm đi". kêu nó là vì H đã k lễ độ với N, N cũng k cần thiết phải lễ độ với H. thôi mệt rồi! chúc P hạnh phúc và thực hiện được những hoài bảo của mình!
nice day!
Cảm nhận
Gởi bởi yeu1nguoi_90 vào ngày 02.11.2009 08:44:21
2 à... Tình yêu là như vậy, cái ko muốn nhắc đến là tiền bạc vật chất. Sv thì làm gì có tiền, rồi thì vấn đề nhạy cảm này liên wan đến cả P. Rồi cái gì là nhục nhã ấy, rồi 1 thằng đàn ông tồi tệ ấy.... ( thật sự hông bít nói thế nào cho phải )....
E ko hiểu chuyện giữa 2 người ra sao? Nhưng những câu nói ấy, những sự thật ấy 2 bức xúc nói ra hết.... 2 can đảm lắm khi dám thể hiện trần trụi bản chất của mình, ko thằng đàn ông nào tốt cả, em khẳng định điều ấy!
.......
( dù có nói gì cũng vô ích, 2 bít mình fải làm gì mà...)
Nếu đã là wá khứ thì để nó trôi wa, 2 bắt đầu 1 chuỗi ngày mới.... Những cái trg wá khứ 2 cho là nhục nhã là thất bại với ng con gái mình yêu...thì trg tuơng lai 2 cố gắng, cố gắng hết khả năng của 2, để ko lặp lại sai lầm đó nữa.....
giờ có nói gì 2 cũng ko nghe đâu...
thôi thì hãy để trái tim nghỉ ngơi 1 thời jan đi...nó mệt mỏi lắm rùi 2 à...
...........
Gởi bởi ngaybuonnhat vào ngày 02.11.2009 09:16:43
mãi vui vẻ nà.sống vui vẻ thì mới tận hưởng được cuộc sốg này.Nhưng mà N nè, đừng bao giờ nghĩ mình là người xấu nha.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
443 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 443 khách