Nhật ký của baogioemquen
baogioemquen viết vào ngày 31.12.2009
Truyện Tình Les Có Thật [ Tác giả: less_ngốc_02 ]

Chap 1

Chẳng có gi` có thể thay đổi quá khứ....quá khứ đẹp hay xấu thi` nó luôn theo minh` tới ngày cuối đời...và đây câu truyện xin đc phép mở màn câu truyện tình hoàn tòan có thật và ng` less ấy cũng chính là tôi................
Tôi không biết rằng khi tui post câu chuyện của chính cuộc đời tôi lên đây có đc sự ủng hộ của các bạn hay hok nhưng đây là những tâm sự của chính tôi hok thể bày tỏ cho ai biết đc...chỉ mong có 1 ai đó trong số các bạn sẽ có 1 ng` hiểu cho cuộc đời tôi........xin đc phép post

Tôi 1 cô bé sinh năm 1993 ngày 22 tháng 9, chỉ mới bước vào tuổi hồn nhiên yêu đời thì đâu ai ngờ chuyện gi` sẽ xảy ra với tôi - 1 cô bé chỉ mới bước vào xã hội đầy sự chông gai và hiểm ác này.....
Tôi lỳ lắm hok nghe lời ai hết thuở nhỏ đã hok học hành tới nơi tới chốn, học vấn của tôi mới tới đc lớp 4 thui, viết đc như vậy cũng hay rùi phải hok các bạn....hihi

Tui hok đc học hành như những đứa trẻ khác, hok biết lớp trường là như thế nào, tiếng trống trường đối với tui nó thật là lạ, thật ồn ào phiền phức nhưng với những ng` khác thì đó là 1 niềm vui khi mỗi tiếng trống cất lên.........
Năm 12 tuổi tui đã quậy như quỷ rùi, đua đòi theo những đứa ăn chơi quậy phá nhậu nhẹt hok giống ai cả, ba mẹ tôi luôn luôn bắt tui về tui ghét lắm hok thík ai ép buộc cả vi` từ nhỏ tui đâu có đc sống gần cha mẹ nhiều như những đứa con cái khác đâu, họ đầm ấm bên gia đình họ còn tôi....ôi thật là nhức đầu đấy.....cha tôi luôn say sỉn rùi quen cô này tới cô nọ.....già dê nó vậy đấy!!!!Còn mẹ tôi thì khỏi chê cờ bạc đánh đề bả số dzách đấy....
Vi` cha mẹ hok lo lắng cho tôi và em gái tôi tối ngày ng` sỉn ng` dò chẳng ai để ý tới 2 đứa con có đói hay hok, có bị ai ăn hiếp hay hok, chỉ biết sỉn rùi dò tới dò lui.......hên là tui cũng dữ lắm nên hồi nhỏ chẳng ai dám ăn hiếp cả nghe tên Chó Điên thi` ai cũng sợ, hên là lúc đó mới 9 tuổi thui đó nghen...........
Cha mẹ tui dòng họ tui....tui hận họ Lý tui hận dòng họ này, tui hok ăn học, tui quậy phá tui xâm minh` hút thuốc, tui nhậu nhẹt đâm lộn chém lộn.....nhưng tui đâu có làm gi` sai, tui tự biết tui hư hỏng lắm mà sao hok ai giúp đỡ lại còn nhìn tôi với cặp mắt khác thường khinh khi tui, khinh bỉ tui hok ăn học....Tui sống ở nhà cô Ba tui cho tới năm 11t tôi về ở với ba mẹ, sang năm 12t tôi bỏ nhà ra đi, nói bỏ nhà chứ dẫn bạn bè qua nhà bà Nội tui ở chứ thật hok bỏ nhà, nhưng cũng gần như là sống tự lập vậy đó. Tui ở với Dung và Linh - 2 cô bạn lớn hơn tui hơi bị nhiều tuổi 5t thui hihi.........tui ở với họ tình bạn thật là đẹp nhưng chúng tui sống thì đều bị coi thường, chỉ dựa vào trai thui. Linh - cô bé rất xinh 3 vòng chuẩn nhé....hehe, Linh làm gái gọi để nuôi tui và Dung còn tôi thì chẳng làm gi` cả chỉ kua trai rùi dụ tiền họ thui.
Rùi time đó tui đi chơi với 1 đám bạn trong đó có mấy đứa less, thật tình bây h tui chẳng còn nhớ tên và mặt mũi họ như thế nào nữa, nhưng tui vẫn nhớ họ đã dẫn tui đi vào 1 quán caffe thật yên tĩnh nhưng mới bước vào thì thấy thế thui chứ tụi nó đứa nào cũng quỷ ma mà dễ gi` để không gian yên lặng đc hehe.
Và từ đó 1 cô bé xinh xắn như tui biết về thế giới thứ 3 - 1 thế giới thú vị đấy (hên lúc đó là girl chính hiệu mà còn suy nghĩ như thế đấy)
Tôi quen Vân 21 tuổi, mà tui lúc đó chỉ mới 12t thui. Ngồi trong bàn mà ánh mắt ấy cứ nhìn tui, tui biết chứ nhưng có sao nè.......tui đẹp thế dễ sương thế dễ gi` hok để ý khi nó lại là less nữa (tự tin lắm các bạn thông cảm)
Tàn tiệc caffê thì lại tới karaoke, suốt đêm đó Vân chỉ để ý và quan tâm tui, tàn 1 đêm mệt mỏi cả nhóm cùng về nhà con bạn kia (cũng less chính hiệu đấy điển trai lắm hihi)
Tui đang ngồi suy nghĩ ngớ ngẩn về mấy thằng bạn trai đang ở nhà chờ minh` phone đi chơi thì con nhỏ kia lên tiếng phá tan suy nghĩ thấp thoáng của tui.....
Nó: ê lại tao nói nghe nè mày: con nhỏ đó kêu tui
Tui: gì má, đếch biết mệt à còn nghe với nói nữa: tui trả lời
Nó kéo tui ra sân thượng và nói tui nghe 1 chuyện mà tui thấy rằng cuối cùng nó cũng đã tới....
Nó: mày có bạn trai rùi phải hok Vy, nói tao nghe rùi tao nói mày nghe cái này
Tui: ừ có rùi mà còn nhiều nữa, có gi` hông mảy: tui lên giọng chảnh liền
Nó: thế mày có yêu thằng nào trong đám mày quen hok: nó hỏi 1 cách rất hy vọng
Tui: yêu con mẹ gi` tụi nó, quen kiếm tiền sống qua ngày thui hà: tui trả lời 1 cách nhanh chóng
Nó: thế mày thấy chị Vân thế nào: lại giọng hy vọng đó nhưng tui biết rùi cũng tới mà, múc luôn sợ à hohoho
Tui: mày khỏi nói!!!tao đủ hiểu, muốn thì tao chiều hà: lại giọng chảnh ấy
Nó: giỡn nha mày, mốt iu thiệt khổ thì ráng mà chịu nha con
Tui: chuyện nhỏ mày khỏi lo, tao đẹp gái vậy làm less uổng lắm, móa còn sinh baby cho chồng tao nữa chứ: tui cười thật thích thú khi nói câu nói đó.

Và rùi tui và Vân quen nhau, Vân lớn tuổi hơn nên đóng vai chồng,Vân con nhà giàu, rất ham học hỏi, công ăn việc làm khỏi chê dzô đâu chỉ có cái tội là lùn hơn tui. 1 time sau Vân yêu cầu tui làm chồng Vân đừng làm vợ nữa vợ gi` mà cao hơn chồng nửa cái đầu ngượng thý mẹ.
Tui thật sự thích Vân qua time tiếp xúc, tình yêu của Vân sao mà nó thật chân thành quá, tui đã iu và trao cho Vân đời con gái của minh` biết bao là cực khổ mới giữ gìn đc. Nói là trao chứ bị dụ nhậu cho xỉn rùi hiếp tui thi` có, híc híc. Nhưg tui hok hề hối hận nè mà cảm thấy minh` càng mến Vân hơn, nhưng tuổi trẻ bồng bột tui chẳng thể chung tình với 1 ng` đc, tui quen tùm lum tuy biết minh` chỉ có cảm giác với Vân thui tui thích Vân nhưng vẫn quen con trai cả gái........(hơi bị đểu>>>>Nhật Vy)
Thế là cuộc đời tui mất Vân từ đó, Vân trách sao Vân lại iu tui 1 con ng` đểu cáng lăng nhăng, Vân hok ngờ tui ngủ với ng` con gái khác trao cho họ từng nụ hôn trao cho họ cơ thể tui và tui cũng đc nhận lại như thế…
Và tui mất Vân, buồn lắm, cũng có níu kéo nào là thư từ nào là điện thoại vô ích tui mất Vân thật rùi, nhưng đối với con ng` đầy duyên dáng nam tính cả nữ tính như tui thi` kiếm lại thiếu gi` chuyện nhỏ thui.........(mới 12t thông cảm đầu óc sâu bọ)
Hết ng` con gái này tới ng` con gái nọ............
Bước vào tuổi 13 tui tối ngày nhậu nhẹt say sỉn rùi nào là bán mã tấu kiếm nhật, ôi mẹ ui nói mà nhớ lại thấy kinh thật đấy........
Tui bỏ hết ng` tui quen tui chỉ tập trung vào bạn bè của tui, chuyện ăn nhậu của tui, lúc đó tui như 1 cô công chúa đơn côi ấy..........
Và rùi rất rất nhiều chuyện xảy ra vào năm tui 13 tuổi, đó là những giây phút xa cách với bạn bè, tui đi với 1 đám khác bỏ mặc Dung và Linh đi với ai thi` đi........gia đinh` đó bắt đầu lạnh lẽo cảm giác hok còn đầm ấm như những ngày còn chết đói mua đc 1 ký gạo làm cơm chiên nước mắm ăn là mừng muốn khóc rùi hạnh phúc thật đấy, nhưng đời mà ai biết đc chữ ngờ.
Họ bắt đầu xa cách tui, 1 khoảng xa cách trong lòng thật là lớn, lúc đó tui biết nhưg đầu óc còn ham chơi lắm mặc xác tụi bây tao cóc thèm quan tâm chi cho mệt........rùi 1 ngày lại đến........
Hôm nay Dung ở nhà có 1 minh` tui hok nỡ bỏ đi chơi để Dung 1 minh` đc vi` Linh đã đi làm rùi, làm nguyên đêm 6h 7h sáng mới về, các bạn chắc cũng hiểu nghề đó mà..........Hôm đó Dung tâm sự:
Dung: Tội nghiệp con Linh quá mày, tao ước chi tao có nhiều tiền sẽ không để nó làm cái nghề này nữa. Hum qua nó gặp phải 1 thằng chơi ác lắm, làm nó bị đau rát chỗ đó hết sức, 2 chân run hết lên rồi.
Tui: Dã man vậy: tui ngao ngán thở dài: tụi minh` mua bồ đà về hút đi Dung: tui kiếm chuyện vui để làm trong khi sự buồn chán đang tràn ngập khắp căn nhà.
Dung: để tao gọi tụi Long xuống rùi mua chứ tiền đâu mà mua: vừa nói nó vừa cười chọc quê tui.

Rùi tụi bạn xuống mua bồ đà xong còn mua 10 lít bia nữa thấy mà kinh, nhưng tui thì khỏi nói thấy bia như thấy đc vàng ấy, hút bồ đà phê bỏ mẹ rùi mà cứ sung sung nhào vào nhậu cho = đc, Dung cũng thế..........
Và rùi tiệc tàn lúc nào hok hay (xỉn mẹ rùi lấy gi` biết) tui với Dung lên phòng trên lầu ngủ thật là ngon nhưng hok ngờ chuyện mà tui hok muốn lại đến.......
Sáng dậy tui thấy Dung đang nằm trong lòng tui hên là đắp mền chứ hok la làng lên luôn quá....Tui vẫn cứ để im, thấy Dung sao mà dễ shương thế nhỉ nhưng khi tui nhin` lại trong mền thi` mẹ ui quần áo con đâu hết rùi vậy trùi........nhin` lại Dung cũng như vịt bị bỏ vào nồi nước sôi như tui…
Tui biết tối qua đã có chuyện đó xảy ra nhưng thật tình tui chẳng còn nhớ gi` cả hok biết minh` đã làm gi` với Dung cho tới bây h cũng thế chẳng biết minh` đã làm gi`.......tui vội vàng mặc quần áo vào tui làm vội quá nên Dung giật minh` dậy, thấy tui hok mặc đồ nó nhin` lại nó cũng thế rùi 4 con mắt nhin` nhau trào máu họng..........
Cả 2 đều im lặng mặc đồ vào như hok hề có chuyện gi` xảy ra nhưng từ đó tình bạn đã thay đổi, ít nói hơn ít nhin` hơn và cũng ít quan tâm hơn. Linh hoàn toàn hok biết chuyện gi` mà cũng chẳng có time quan tâm.
Tui chỉ quen Dung là bạn, khi chuyện đó xảy ra tui ngại lắm ngại đối mặt với nó vi` tui biết Dung là 1 girl chính hiệu, đã từng có bạn trai. Tui trốn tránh và Dung cũng thế, tui tiếp tục chơi với đám bạn khác hok tiếp xúc và gặp mặt Dung nhiều.

Hôm đó!!!
Thắm: Vy, hôm nay sinh nhật chị nè mày: bả khoe
Vy: hãaaaa!!!hôm nay hã sao chị hok nói sớm em xin tiền Linh, còn có 5 ngàn trong túi lấy cái con.....gi` mua quà giờ: tui thất vọng và bất ngờ nói
Thắm: khỏi, đi chơi là đc rùi đi hót rùi về quê chơi cho đã: vừa lên mặt vừa nói thấy mà ghét đấy các bạn à
Vy: mấy h để em chuẩn bị
Thắm: 7h
Vy: ok 7h đúng em qua nhà chị rùi minh` đi: tui trả lời lẹ vi` bây h đã là 6h rùi
Thắm: ừ mày tắm lẹ rùi qua tao, kêu thằng Trí Chó đi luôn: bạn trai bả đấy
Chúng tôi ca hát xong rùi chuẩn bị về quê chơi, tui chợt nhớ là phải về nói với Dung 1 tiếng hok thôi lại lo lắng cho tui nữa.
Về tới nhà tui thấy Dung đang ngồi xem nhạc 1 mình nhìn tội thật mà trông cũng dễ sương làm sao ấy.....
Vy: ê hôm nay tao đi ăn sinh nhật bà Thắm rùi tý về quê luôn tao hok có về ngủ đâu nha đừng chờ cửa tao: tui nói thật nhanh để kịp đi
Dung: tao thấy mày đi với con nhỏ đó hoài zạ: vẻ mặt buồn buồn
Vy: vui thi` tao đi......"thật ra tao hok muốn gặp mày đó Dung à tao xin lỗi": nghĩ thui chứ hok dám nói
Dung: ừ đi đi: vẻ mặt lại càng buồn
Tôi hok biết sao Dung lại buồn nữa, tui hok dám nghĩ là nó thương mình đâu, nó yêu tùm lum thế sao mà tin đc, nhưng tui có cảm giác gi` đó rất lạ hok yên tâm hay sao đó tui nói với Dung
Vy: tối nay kêu Linh đừng làm, mày ngủ có 1 minh` nhà hok có gi` ăn nữa kêu nó về đi Dung: giọng lo lắng của tui
Dung: thôi để nó làm, nó nghỉ mấy ngày nay nó có đi làm đâu toàn đi chơi với thằng Bo: giọng buồn càng buồn
Tui lại gần Dung và thật gần tui thấy hinh` như Dung buồn lắm khi biết hôm nay tui hok ở nhà ngủ với nó.
Vy: hay tối nay tao đi rùi kêu thằng bồ chở về, hok bỏ mày 1 minh` đâu đc chưa cô nương
Dung: thật hok má: vừa cười vừa nói thật là dễ sương làm sao :">
Vy: ừ tao đi nha ở nhà buồn thi` gọi cho thằng chồng mày đi: vừa nói tui vừa chạy đi thật nhanh vi` lúc đó 9h rùi
Vừa lại điểm hẹn chẳng thấy bà Thắm đâu bắt đầu thất vọng…
Vy: Đào, chị mày đâu rùi: tui hỏi em gái bả
Đào: nó kêu mày đợi nó tý nó đi kiếm xe rùi
Vy: ừm vậy ngồi 8 với tao tý đi: tui làm nũng với nó
Đào: ừm mệt má quá
Ngồi gần 11h đêm mà đếch thấy ai tới rước là tui hiểu rùi đó bắt đầu hiểu rùi, thui hok sao hok đi cũng đc về nhà với con Dung ngủ cho khỏe...........
Tui về nhà nhưng hok thấy Dung đâu tui gọi điện cho thằng bạn trai nó liền, nó nhìn thấy số tui và bắt máy
Dung: Vy hã???
Vy: ừm mày hôm nay hok về đúng hok........"cái giọng xỉn xỉn là biết chắc hok về rùi"
Dung: ừ tao hok về tao cúp máy đây dzô với tụi nó: nó nói giọng muốn chọc tức tui vậy
Dung vừa cúp máy trời đổ mưa thật lớn thật buồn hok thể tả nổi lần đầu tiên trong đời tui lại thấy cô đơn và nhớ con Dung tới như vậy, hinh` bóng nó cứ thấp thoáng qua đầu tui bực ghê đẩy ra hoài mà hok đc.
1h đêm cơn mưa đã tạnh chỉ còn những vết sương đêm lẻ loi rơi trên khuôn mặt xinh xắn của tui.....tui lang thang mãi hok biết đi đâu về nhà 1 minh` thi` tui sợ ma lắm hok ngủ đc mà đi kiếm tụi con trai thi` ki` lắm.......suy nghĩ 1 hồi tui nhờ 1 thằng bạn cũng để ý tui chở tui về nhà ba mẹ dùm, lần đầu tiên tui về nhà ngủ đó.
Tui đc anh bạn chở về nhà 1 cách nhanh chóng, khi về thì đã ngủ hết rùi tui trèo rào để dzô nhà ba tui giật minh` dậy và thấy tui nhưng ổng mặc xác tui muốn làm gi` làm, tui trèo lên phòng ngủ....1 giấc ngủ thật buồn thật lạnh lẽo nản thật đó......nhưng đâu ai ngờ sáng dậy chuyện gi` sẽ đến với tui.....chuyện rùi cũng sẽ đến đã đến.

Chú Đông CA: chị Lệ, chị mời em Vy lên phường cùng tui làm việc: mặt gi` lạnh thấy sợ
Mẹ tôi: dạ anh Đông đợi em 1 chút em kêu nó dậy :chuyện tui bị mời lên phường quen thuộc quá rùi nên bả hok thèm lo sợ gi` cả
Vy: gi` vậy má, đang ngủ mà trùi ui: mặt tui nóng lên trả lời bả
Mẹ tôi: lên phường kia` mày tối ngày mày bị mời hoài vậy hã tao vái lần này mày bị bắt cho bỏ tật
Vy: con xuống liền: tôi vội đi rửa mặt để lên phường uống trà cùng chú Đông haha
Chú Đông: Vy lên phường với chú để chú hỏi con vài chuyện: vẻ mặt nghiêm thật
Vy: chú cho con ăn sáng cái đc hok chú con đói quá: tui biết thế nào lên cũng phải ngồi tới chiều mà, bị bắt mấy lần nên rành...hihi
Chú Đông: con ăn đi chú chờ
Và rồi phường 14 quận 6 thẳng tiến..........nhưng lần này người lấy lời khai hok phải chú Đông mà là 1 ng` cực ki` khó tính và nóng tính nữa chứ....tui cảm thấy lạ lắm tại sao tôi chỉ mới về nhà ngủ có 1 đêm mà công an lại biết, tui thấy lạ nhưng thui cũng kệ vì tui có làm gi` sai bên khu vực phường 14 đâu....
chú Tú: dạo này con chơi với đám nào ở đâu khai chú biết: vẻ mặt hình sự sao mà tui thù gớm
Vy: dạ con hok có đi chơi gi` chú à, con ở bên nhà nội vậy thui, đám bạn con tụi nó đi làm hết rùi chú: tất nhiên là lời khai giả rùi
Ổng viết vào khẩu cung những gi` tôi nói lấy lời khai xong ổng bảo tui
Chú Tú: con đi với chú khám cho con coi có chơi hàng trắng hay không
Vy: dạ: tui tự tin lắm, có chơi đâu mà sợ với lại tui sợ nhất là thứ ghê gớm đó
Chiếc xe 7 chỗ có ba tui cô Ba tui, hôm nay sao đầy đủ thế thường bị bắt ổng có thèm ngó tới đâu....
đi trên xe tui cảm thấy sao mà buồn ngủ thế toàn phải cười cười nói nói với mấy lão hình sự rùi mấy lão già nữa chứ tui chợp mắt ngủ 1 hồi thì.....
chiếc xa thắng lại ba tui kêu tui dậy và tui hết sức giặt mình khi thấy minh` đang ở 1 nơi gi` mà núi rừng cây cối tùm lum.......
Lúc đó thi` tui biết tui đã vào đường cùng, chấp nhận thui chứ biết sao giờ, có trốn cũng hok đc, mấy lão hình sự chơi cho vài cước là thấy mẹ luôn...họ chạy xe vào 1 nhà hàng cùng ăn và nói tôi........
chú Đông: con lên trên đó nhớ sống cho tốt nha con đừng làm cha mẹ phiền lòng nữa: hình như ổng cũng biết là tui đang đi đâu nên nói thẳng vấn đề
Cô Ba: bé Vy con lên đó hok có bị đánh đâu, khoảng mấy tháng là cô ba lên rước con về: vừa nói mà nước mắt cô ba tui vừa rơi
Ba tui: mày mà còn li` thì tao cho mày ở trên đó luôn: miệng cứng lòng mềm
tui hok nói gi` cả chỉ ăn cho no thui hok nói gi` hết trong suốt chuyến đi khi tui biết tui sắp đi vào đâu....tui chẳng quan tâm họ nói gì...tui chỉ ngủ cho tới nơi địa ngục đó nhưng mỗi việc xung quanh tui đều biết.
Trung Tâm Cai Nghiện Ma Túy Hòa Long Vũng Tàu Bà Rịa!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tôi như ng` bất động khi thấy tấm bảng đó trước mắt minh` tui chợt la lên
Vy: Baaaaaa con có chơi ma túy đâu mà bắt con dzô đây
Ba tui: dzô khám coi có hông: ba tui đang cố giấu 1 nổi buồn nào đó trong ông
Chú Đông: khám mà hok có là con về à : ổng nói xạo tui đó các bạn...
tôi chỉ biết im lặng mà hy vọng, tuy tui thứ nào cũng biết cũng từng chơi qua, bồ đà thuốc lắc v...v...nhưng xì ke thì tui hok đụng vào tui sợ nó nhất mà....tui tự tin bước vào nơi địa ngục đó nhưng thật lòng tôi yếu đuối và sợ lắm....nhưng nét mặt thì hok ai nhận ra đâu, nghĩ đưa tôi tới đây chẳng ăn nhằm gi` với tui đâu.......
Tôi vào test coi có chơi loại hàng đó hok nhưng thật tui đâu có chơi thì việc gi` phải sợ......và tất nhiên kết quả xét nghiệm là hok có rùi......
Vân - bà bác sỹ: bé này nó hok có chơi ma túy mấy chú: vừa nói vừa nhìn ba tui chằm chằm
Chú Đông: giờ sao anh Cường: chả nói nhỏ cho ba tui biết mà cứ như đang nói loa ấy
Ba tui: nó hok có chơi cái đó thi` tui mừng lắm rùi....: ba tui vừa mừng mà vừa buồn nói
Chú Đông: vậy tui ký 3 tháng cho nó thôi nha anh
Ba tui: ừ anh, 6 tháng cũng đc cho nó ở trong đây khỏi ở ngoài quậy phá đánh lộn nữa: ổng vừa nói vừa nhin` tui
Cô Ba: thui 3 tháng đủ rùi, trong đây nó sao sao đấy ghê quá cho con Vy ở 3 tháng thui
Tôi chẳng biết nói gi` chỉ ngồi trên ghế ngay chỗ ký giấy tờ nhin` mọi vật xung quanh nơi u ám này…tui hok thèm nhin` ba tui lấy 1 cái.
Chú Đông: ở đây 3 tháng ngoan nha con mốt về lên phường cho chú biết: ổng vừa cười vừa nói như biết rằng tui đang run sợ vậy
Vy: lên phường làm việc tiếp hã chú Đông: tui vừa cười vừa đáp lại ổng
Vy: hay muốn con lên đó ngồi uống trà với chú nữa đây
Chú Đông: con thích giỡn dữ: khuôn mặt hình sự đã biến mất.....
Và rồi giấy tờ cũng đã xong đã ký nhận : 3 tháng cai nhậu của tui chứ hok phải cai ma túy.
Cô ba ôm tui khóc, khóc thật nhẹ nhàng chỉ khuyên tui ráng ở đây đừng quậy phá đừng chơi với tụi kia tránh xa tụi nó ra rùi 3 tháng sau cô Ba lên rước con về
Vy: gởi đồ lên cho con: tui nói thật nhanh vi` hok muốn chính mình cũng phải khóc.
Ba tui: mai ba đem lên cho con: ổng nhin` tui 1 cách rất tiếc nuối
Khi họ ra xe tui vội chạy theo và nói 1 câu hết sức ngây thơ........
Vy: ba đưa con điện thoại di động đi ba: tui vừa chạy tới vừa nói
bố Định: ở đây hok có cho xài điện thoại dđ con ơi: ông bác sỹ chính trong trại lên tiếng
Vy: vậy thui......"ngu ghê ở trong tù mà đòi xài di động bó tay chính mình": tui chỉ nghĩ thế thui chứ hok dám nói ra vi` sợ quê mà
rùi cái cô Vân ấy đưa cho tui 1 bộ đồ thật là khiếp, có bao h tui mặc đồ bộ đâu trời, mà thoai đây là luật bây giờ minh` là tù nhân làm sao dám nói dám cãi đây chỉ im lặng mà làm theo những gi` họ bảo thui......tôi thay đồ xong mụ ấy dẫn tui lại căn phòng.........
Chị Vân: em ở phòng này đi khu bên kia là khu ăn uống, hồi dì Nhung đưa đồ bàn chải khăn mền gối cho em: bả vừa chỉ vào phòng vừa nói thế đấy
Vy: dạ chị, vậy em dzô phòng đc chưa chị???
Chị Vân: ừ em vào đi chị đi công chuyên đây.

Tôi bước vào căn phòng hok tồi tàn lắm cũng đc nhưng không gian im lặng tới đáng sợ.............tui vội vàng đóng cửa lại và nhảy lên giường nằm xuống và bắt đầu suy nghĩ..........
"sao minh` lại bị bắt lên đây dạo này toàn ăn nhậu chứ có còn đi đánh lộn hay bán hàng nữa đâu ...sao công an biết minh` về mà bắt minh` đc có ai báo chăng.....móaaaaaa điên đầu quá trùi ui"
Tôi suy nghĩ 1 hồi thật là điên đầu đột nhiên có tiếng gõ cửa........
Dì Nhung: bé ơi đồ của con nè mỡ cửa bé ui: vừa la vừa đấm vào cửa phòng tui ầm ầm
Vy: dạ dì đưa con cảm ơn dì: tui cười mỉm chi rùi lấy đồ đóng cửa lại liền
Và tiếp tục suy nghĩ........." ĐM bực quá sao tự nhiên bị bắt vậy nè trời nếu công an bắt minh` vì tội nào thi` đáng lẽ minh` phải biết chứ.......Ông trời ơi ông khốn nạn quá "
tui chỉ dám nói trong lòng thui chứ sao dám la làng lên, suy nghĩ 1 hồi đã gần 5h chiều và rồi lại có người gõ cửa
Bố Dũng: con qua bên kia ăn cơm chiều kia` con : ổng vừa vào vừa kêu tui đi
Bố Dũng: trên kia là hiệu trường dưới là nhà ăn kế nhà ăn là căntin con muốn mua gi` thi` lại đó mà nói với Dì Dung để dì mua cho con.........
ổng chỉ tui hết mỗi chỗ trong khu trại đó bên tui là khu A còn bên kia là khu B khu B rẻ hơn khu A và có thể sống tập thể còn bên tui cao nhất thi` 1 phòng 2 người thui chứ hok cho ở 3 người................
Tôi bước theo bố Dũng để đi tới chỗ ăn tôi thấy mấy người trong khu trại này nào là xâm rồng xâm rắn xâm quỷ xâm tranh nhin` mà thấy ghê thật nhưng trại gi` mà có 2 ng` con gái là tôi với chị Hiền và cũng duy nhất tui 13 tuổi.
tôi nghe theo lời bố Dũng lấy cơm và ngồi kế 1 anh nhin` cũng điển lắm chỉ tội chơi xi` ke thui híc híc........
tôi ăn chỉ đc 1 chút vi` cơm thấy ghê quá........tui lại căntin và nhờ bà dì Nhung đó mua đồ cho tui rùi tui mua nước bánh rùi về phòng nằm trong phòng suy nghĩ mãi............
"Minh` đi dzô đây mà hok kịp chào bạn bè gi` cả rùi con Dung nữa nó về nhà hok còn thấy minh` nữa thi` sao đây.....híc....híc....ông trời ơi sao cuộc đời con xui xẻo vậy nè.....Dung ....ơi.......Dung.....à.....tao nhớ mày quá"..............tôi vừa nói mà vừa nghẹn ngào nước mắt vi` tui biết minh` thík Dung rùi và cũng là lần đầu tiên tui khóc vi` 1 ng` con gái cũng là lần đầu tiên đó các bạn có lẽ vi` quá bất ngờ, cô đơn đã tạo nên 1 cú sốck vô hinh` cho tâm hồn tui..........3 tháng đối với ai thi` tui hok biết nhưng đối với tui 1 ngày trong đây như 1 tuần rùi.....hok có bia rượu hok có bạn bè anh em nơi đây mang 1 phong cảnh đẹp yên binh` nhưng tại sao tôi thấy nó âm u quá ghê tởm quá, cảm giác ấy thật hok thể tả đc...........
9h tối.......
lại có tiếng gõ cửa...........
Bố Dũng: con qua ăn cơm đói rùi đóng cửa sao ngủ con, 6h sáng dậy ăn sáng nha con
Vy: dạ!!!!:giọng tui buồn lắm hok biết ông đó có phát hiện ra hok
tôi lặng lẽ qua đó xin mang bữa tối về phòng minh` đang vội đi thi` bà chị Hiền nói tui....
chị Hiền: em mới 13t hả em bé???: vừa nói vừa cười thật có duyên
Vy: ừ em 13t tên Vy còn chị?
chị Hiền: chị 23t rùi em chị tên Hiền còn anh kia tên Toàn thằng kia tên Viễn ở bên khu minh` đó : bả giới thiệu hết cho tui biết nhưng tui chỉ nhớ đc nhiu đó thui
Vy: dạ vậy em đi trước đây chị
Hiền: sáng dậy ăn sáng chung với mấy anh chị cho vui nè Vy
Vy: em ngủ tới trưa lận chị hẹn chị cơm trưa nghen: nụ cười thiên thần của tui lại mở nhưg chỉ là nụ cười giả dối thui......híc
Hiền: đợi chị đi cùng luôn nè: bả vội kéo anh Toàn và nhóc Viễn theo.....
anh Toàn là đàn anh của rất nhiều trại cai nghiện đó các bạn....và tất nhiên ở đây ổng cũng là đàn anh rùi, con nuôi giám đốc Hòa Long mà.......còn anh Viễn chỉ là đệ tử của anh Toàn thui....
thế là 4 chúng tui cùng đi về khu của minh` rùi.....chợt......
Viễn: em mới 13t mà vào đây rùi à, em còn nhỏ vậy mà chơi xi` ke rùi hã?: cặp mắt cha này sao hút hồn ghê
Hiền: bé nó đâu có chơi đâu Viễn, sáng mày hok thấy công an bắt nó dzô đây à
anh Toàn: mẹ con trai mà, nhiều chuyện kệ ng` ta : anh Toàn vừa nói vừa nhin` tui cười, nụ cười ba này còn hút hồn ác liệt hơn nữa chứ....... sao mà trại này nhiều anh bảnh tuốt
bảnh thi` bảnh đã tự nói với lòng hok đc quen ai trong đây cả đàn xi` ke thấy ghê quá.....................rùi 4 người ai về phòng người ấy phòng tôi đối diện với phòng chị Hiền và kế bên phòng anh Toàn, phòng cha Tòan là víp nhất đấy anh Viễn ở chung với anh Toàn vừa về tới phòng là cha mở nhạc lên rùi....tui với chị Hiền thi` ngồi tào lao tý.......

Ngày tháng cứ thế chạy tới cuộc sống của tui từ đó đã thay đổi, thay đổi tới nổi chính tui cũng hok thể ngờ nổi.....anh Viễn giúp tui rất nhiều cái vi` trong đó ba tui ra luật cho bà Vân rằng tui chỉ có thể hút 5 điếu thuốc trong 1 ngày......(móa nhớ lại mà tức)..........anh Viễn luôn luôn biết tui muốn gi` đêm nào cũng đưa cho tui nửa gói Jet hết hihi....nào là truyện tranh nào là đĩa nhạc đĩa phim.....vi` tính tui hok muốn hòa đồng vào nhữg người bên khu B đó.....bên khu A mà qua khu B chơi thi` tui chỉ ở bên khu A lang thang ra cái hồ cá thật lớn cho cá ăn nhin` thú vị lắm.....nhưng nhàm chán lắm các bạn à những lúc tui 1 minh` nhìn lên bầu trời xa xôi đó nhin` những chú chim tự do bay lượn khắp chốn.....nhin` lại minh` thì thật là lẻ loi thật là cô độc quá.....nhưng bù lại tui đã học đc cách làm người và nhin` người....toàn là nhờ chị Tuyền anh Bảy Viễn chỉ bảo.....
Chị Tuyền chỉ tui cách sống cách làm người trong tù là như thế nào còn anh Viễn thi` luôn luôn quan tâm lo lắng cho tui (nói nhỏ nè cha đó thích tui áz)
tui mến chị Tuyền lắm....chị ấy mà nhờ cái gi` là tui giúp liền nhờ tui lên phòng cắt cơn truyền hàng xuống cho anh em chơi tui hok hề từ chối dù bík bị phát hiện là no đòn....nhiệm vụ truyền hàng truyền tin giữ súng (ống chích) còn đc gọi là bàn cờ đều do tui làm
Và rồi 1 hôm khi tui truyền hàng xuống chị Tuyền bảo tui............
Chị Tuyền: Vy em lấy 1 miếng chơi đi em
Vy:........trời....: tui bất ngờ trả lời.....mấy lần trước tui giả vờ đòi chơi bả chửi um sùm mà
chị Tuyền: chơi 1 lần thui hok sao đâu dù sao chị thấy em cũng nên thử cho biết rùi: pó tay bả luôn
Vy: hihi ok liền chị iu: cười te toét héhé
Vy: mà chị ơi hàng có 1 phân mấy hok đủ mấy ảnh chơi còn chia cho em nữa có sao hok chị?
Chị Tuyền: hok sao đâu cưng: vừa nói vừa cắt hàng cho tui
Vy: ừ chị: hơi lo lo
chị ấy đưa hàng cho tui rùi nói.............
chị Tuyền: chị đem qua cho anh Vinh em lấy súng đem qua sau nha
Vy: loại nhỏ hay bự chị
chị Tuyền: 2 cây nhỏ thui em cây bự cho cha Dũng thấy à
Vy: ừh chị đi đi em lấy rùi qua
Tôi vội vàng bước vào nhà tắm lấy súng.
Và rồi 9h cũng đã đến chị Tuyền xin bố Định cho đc ngủ chung với tui đêm nay....vi` chị ấy biết tui có biết cách hút hàng trắng đâu....năn nỉ 1 hồi cha già 69 tuổi ấy cũng đồng ý.....hehe..............chị ấy quay sang bảo tui
Chị Tuyền: em mua 2 lon nước ngọt rùi 1 gói Jet cho chị...........
Vy: chi vậy chị ? phòng em còn thuốc mà mua nước ngọt chi cho nhiều : tui hỏi vẻ bất ngờ
chị Tuyền: mua đi rùi về phòng em biết.........: rùi chị ấy quay sang anh Bảy Viễn nói ảnh
Chị Tuyền: em qua ngủ với Vy nha anh: Bảy Viễn là chồng chị ấy sr lúc đầu Vy quên nói cho các bạn biết
Bảy Viễn: ừh: nói mà vẻ mặt hok muốn
Rồi 2 chị em về phòng....chuẩn bị nào.................chị ấy cắt hàng làm ống hút đốt giấy bạc cho tui đầy đủ và hok quên chỉ tui cách làm.....
chị Tuyền: chị hút cho em coi rùi làm theo nha em gái
Chị Tuyền: em hút nhớ hút thêm 1 hơi thuốc lá dzô để nén xi` ke nha em đừng có phi` ra hết uổng lắm đó em
Vy: ok chị iu : tui làm theo cách chị ấy chỉ tui, đắng hok thể tả h tui mới biết lý do gi` mà chị ấy mua nước ngọt rùi
Và rồi tui hút hết bi này ....rùi lại bi nữa.....rùi bi nữa.........hút cho tới khi hok còn hút nổi nữa tui nằm dài xuống đất vi` quá phê mà cảm giác thật hok thể nói hết…"phiêu linh"….phút chốc tui đã quên đc rằng minh` đang ở nơi địa ngục và đang đc bay bổng lên mây vậy thật là đãaaaaaaa.....

Rồi từ đó tui sa lầy vào nó mỗi khi có hàng tui hok quên xin bà Tuyền cho minh` 1 chút........có nó tui như quên hết chuyện buồn có nó ngày tháng hok còn dài lê thê có nó tui cảm thấy còn ý nghĩa để tiếp tục sống........
Rồi 1 hôm tui chợt nghe tiếng chuông cửa của trại mong sao là gia đinh` minh` lên thăm minh`, thật điều ước đã thành, nhưng có ai ngờ đâu chuyện gi` sẽ lại đến với tui..........gần hết 3 tháng rùi tui sắp đc tự do rùi sắp rùi..........tui hok thể ngờ Ba tui.....ổng làm điều tui hok thể ngờ, ổng hok muốn cho tui đc tự do ổng ký thêm cho tui ở lại vô thời hạn tui suy sụp thật sự tui rất mệt mỏi chờ ngày tự do tui phải làm sao đây.....chỉ có thể nuốt nước mắt căm thù và sợ hãi của mình.........chấp nhận thui Vy à xã hội này hok còn ai muốn thấy mặt mày nữa đâu.....tui chỉ im lặng suy nghĩ trong tuyệt vọng sao ba lại đối xử với minh` như vậy....ba có biết nơi đây hok như vẻ bề ngoài của nó hay hok, ba có biết đứa con gái của ba bây h mới thật sự chính là con nghiện khi ở đây hay hok????tại sao vậy..............
Gia đình tui ra về tui chạy thật nhanh vào phòng minh` đóng cửa thật mạnh.....tui chỉ còn muốn đem sự thù hận của minh` đập vào tường thui tui đập hết món này tới món nọ đập tới khi tay tui chảy máu đầy tay tui đập vỡ tấm rương của minh` đâm thật mạnh vào tay minh`.....nước mắt và máu hòa vào nhau tui như ng` đứng ngay vực thẳng, quay lại thi` con đường đã mất, tại sao vậy tại sao tui lại phải chịu như vậy Ba Má có biết con ở đây khổ như thế nào hok ba má có biết hok.....con là con gái hư con cãi lời cha mẹ nhưng tại sao chứ tại sao phải ép con tại sao phải bắt con ở tù tại sao hok muốn con ở nhà tại sao hok muốn con đc tự do.....nước mắt của tui máu của tui có giúp tui ra khỏi đây hok dù tui có trốn trại thi` cũng phải chết trên rừng......tui hận.....tui hận tất cả.....bạn bè người thân....1 lũ phản bội.....Ba Má đã muốn con cũng xin chiều ....mai này đừng hối tiếc khi các người đã làm như thế với tui với chính con ruột mấy người........aaaaaaaaaaaaa
Tôi đau đớn suy sụp tinh thần, tui lúc này chỉ còn là căm hận.....tui đã từng nghĩ nếu 3 tháng xong minh` đc về minh` sẽ lo ăn học lại hok quậy phá nữa sẽ hok làm cha mẹ buồn nữa......ai ai đây ai cho tui cơ hội đó đây..........nước mắt sao cứ rơi mãi thế sao mà đau thế nổi đau nào cũng thể lành nhưng nổi đau tinh thần thì biết tới bao giờ mới lành đây....tờ giấy đó....chữ ký đó có phải chính ng` cha tui ký hok có phải thế hok....sao mà mơ hồ thế này tui phải làm sao đây tui nhớ tiếng ồn xe cộ tui nhớ mẹ tui nhớ rất rất nhiều ng`, cuộc đời tui sao tâm tối thế này......Ông trời ơiiiiiiiiii thà ông giết tui đi đừg giết chết hy vọng sống của tui chứ....niềm tin.....tinh` yêu.....gia đình.....hạnh phúc.....tiếng cười........rời xa tui thật rùi..............................
Tôi nghĩ tất cả niềm vui đã rời xa minh` thật rùi nhưng đúng vào ngay lúc ấy….ng` con gái đó…ng` con gái đó đã xuất hiện..........

Ngày mới lại bắt đầu đang ngồi suy tư ngay ghế xích đu với anh em trong trại bỗng lại có tiếng chuông......
Anh Vinh: hàng mới dzô chắc luôn, kiểu bấm chuông này là hiểu rùi
anh Hoàng: mong sao con gái dzô cho nó đỡ buồn : mê gái thấy sợ
Chị Hiền: nghe bố Định nói là con gái đó
Chị Tuyền: vậy hã đc à nha : vừa nói vừa đứng dậy nhi`n ra cửa
Người con gái đó đã xuất hiện.....cô ấy từ từ buớc vào văn phòng nhưng ấn tượng đầu tiên khi tui và cô ấy nhin` nhau hok đc hay cho lắm, vừa nhin` đã thấy khó ưa cặp mắt gi` mà nhin` ng` ta như thú lạ vậy.............
anh Toàn: chị Vânnnnnnn
bà Vân giật minh` quay lại rùi bước tới....
Chị Vân: gi`?
anh Toàn: ai vậy chị nhin` dễ shương quá nó ở đâu vậy chị?: ổng ghẹo chị Hiền coi bả có ghen hok đó mà
Chị Vân: nó ở Biên Hòa thi` phải cũng lớn tuổi rùi
Anh Vinh: nó ng` Hoa hã nhin` nó còn trẻ hơn Vy nhà ta : ý nói tui nhin` già
Vy: nhin` nó giống ng` Hoa thật đó anh Vinh
Anh Vinh: Hoa hã, để anh để anh hahaha: nụ cười 75
Anh Poz: bạn già rùi mà bạn còn tham để tui bạn ui : thêm 1 cha 75
Chị Hiền: mấy anh dành hoài để anh Toàn kìa: nói giọng lẫy ba Toàn
anh Toàn: thui bạn bè hok tui nhường mấy bố đó..........
Nhin` thi` cũng xinh thật đấy mà khó ưa quá, nhi`n như siđa thời ky` cuối ốm nhom.....mấy cha này mê gái dễ sợ.....trong đầu tui nghĩ thế đấy nhưng trong trại thêm 1 bóng nữ nữa cũng vui có ng` 8 với minh` hehe.

11h trưa ăn cơm xong về phòng, cô ấy hok qua ăn như tui lần mới dzô bỏ cử cơm trưa.....tui cũng tò mò đi ngang qua sang vi` kế phòng tui mà....thật ngạc nhiên cô ấy đang ngủ như 1 thiên thần thật dễ shương đẹp hết chỗ nói....tui đứng bất động nhin` cô ta thật say sưa.....đột nhiên...
anh Viễn: nhin` gi` nhin` hoài vậy em truyện nè: chả làm tui hết hồn
Vy: ừhm cảm ơn anh nha anh iu dấu : tui hay chọc ảnh thế đó...có lần suýt quen nhau rùi mà tui sợ nên......(anh Viễn bị siđa làm sao tui dám quen với lại ảnh có 1 cô bạn gái cực chung thủy với ảnh nữa...hok thík làm kẻ thứ 3)
anh Viễn: anh về phòng trước đây
Vy: ừ anh
Khi ảnh vừa đi tui lại nhin` cô ấy.....hok biết cô ấy tên gi` nhỉ nhiu tuổi ta, thui để trưa nay qua bắt chuyện hỏi luôn ......chẳng biết sao nhin` cô ta mà cứ cười mỉm chi hoài như khùng ấy
khi khóa cửa phòng lại tui hỏi anh Bình - trưởng cán bộ trong trại và cũng trẻ tuổi nhất trong đám cán bộ!!!
Vy: anh Bình chị mới dzô tên gi` vậy anh?
anh Bình: hinh` như là Phúc đó em : vừa nói xong cũng là lúc khóa xong ba quay mặt đi luôn vi` còn tới nhiều phòng cần khóa mà
Tôi hok quan tâm nữa bắt đầu lau phòng tui và nhin` vết thương trên tay minh`...........lại bắt đầu suy nghĩ.......càng nghĩ thi` lại càng buồn càng khổ.........vô thời hạn vậy tới bao h minh` mới tự do đây.....tới khi nào gặp lại con Linh với Dung đây.....nghĩ tới đó thi` tui lại khóc nước mắt hok biết đã rơi bao nhiu khi tui bắt đầu vào trường cai nghiện này..........đang suy tư thi` tui chợt nhớ là minh` còn 1 ít hàng chưa hút...........tui vội vàng kiếm và bắt đầu............quên đời…..các bạn biết tui làm gi` rùi đấy.
Tôi nằm mê mệt vi` phê hàng 2h lúc nào cũng hok hay chỉ biết rằng phòng minh` đã đc mở khóa rùi......giật minh` ngồi dậy tui chạy vào nhà tắm giặt mấy bộ đồ và tắm, xong xuôi tui đem ra phơi và thấy phòng Phúc đã mở và có giọng chị Tuyền trong đó cơ hội tốt luôn đây.......tui đi vào phòng Phúc và bắt đầu làm quen.........

Tôi nhìn Phúc và mỉm cười Phúc nhin` tui và cười lại - nụ cười sao mà đáng yêu thế hok biết....đang vu vơ suy nghĩ thi`...
chị Tuyền: con bé này nó mới 13t mà bị bắt dzô đây rùi nè chị: bả kêu Phúc = chị
Phúc: thế tên gi` vậy
Vy: Vy....bên đó nhiu tuổi rùi: tự nhiên run run à
Phúc: sinh năm 1982 đó : Wow lớn hơn tui 11t lận đó các bạn
Vy: trời Phúc lớn hơn Vy 11t nhin` còn trẻ hơn Vy buồn nha: làm mặt buồn
chị Tuyền: dòng họ khỉ mà
Cả 3 nói chuyện thật vui vẻ.....rùi chị Tuyền và tui rủ Phúc qua bên khu B chơi, lúc đầu Phúc từ chối dữ lắm nhưng nghe chị Tuyền nói đi cho biết anh em thi` Phúc mới chịu đi.....
Phúc: ai có áo dài hok cho Phúc mượn đc hok?: ng` yếu vi` siđa thời ky` cuối mà
Vy: chờ Vy, Vy có áo nè: vừa nói tui chạy về phòng lấy áo cho Phúc
Phúc: hi` cảm ơn Vy: cười gi` mà chết ng` thế hok biết
3 chúng tui qua bên đó ngồi chơi thi` mấy ba 75 bên đó chọc Phúc liên tục.....tự nhiên trong lòng tui cảm thấy hơi hơi khó chịu ... hok biết tại sao nữa đây.... tui ghét bỏ xuống xích đu ngồi 1 minh` hok thèm nhìn tới nữa.....đang ngồi thì.............
Giọng nói ngọt ngào nụ cười thiên thần đó hiện ngay trước mắt tui...........
Phúc: sao tự nhiên ra đây ngồi 1 minh` rùi : nụ cười của Phúc làm tan biến đi những chuyện buồn của tui thật là lạ
Vy: hi` có gi` đâu sao Phúc hok ở trên đó chơi đi
Phúc: không thích....thích nói chuyện với Vy hơn : câu nói đó làm tui thật dễ chịu...
Vy: tối nay Phúc phải cắt cơn rùi chịu nổi hok?: vẻ mặt tui lo lắng vi` cắt cơn ghê lắm
Phúc: Phúc hok biết nữa......: vẻ mặt Phúc cũng rất lo lắng
Vy: hok sao đâu có gi` Vy sang lo cho Phúc cho : 1 câu ngu ngốc giết chết cuộc đời tui..........
Phúc: thật hok?: nói mà kè kè sát mặt tui, lần đầu tiên trong đời tui biết mắc cỡ
Vy: ờ thật......khi nào cắt cơn xong thi` xin bố Định sang ở chung với Vy nè....Vy ở 1 minh` cũng chán lắm chị Thảo ra dzô hoài bực bội muốn chết
Phúc: chị Thảo là ai?: nét mặt thật ngây thơ làm sao
Vy: bả gần dzô nữa rùi lúc đó Phúc biết, hi`: lần nào mụ ấy vào cũng rủ tui chơi hàng tới rã rời......lồng hàng vào trại - bả là tài nhất đấy
Vy: vậy Phúc chịu qua ở chung với Vy hok: giọng nói ngọt ngào của tui làm Phúc cứ nhin` tui hoài
Phúc: ờ.. chịu : hinh` như Phúc cũng ngại ngại thi` phải
2 đứa đang ngồi nói chuyện thi` chị Tuyền bước tới nhập hội rùi chị Hiền anh Toàn...v...v......bắt đầu im lặng tập 2.........

Hôm nay thật lạ thời gian trôi qua thật nhanh......đã tới h cơm tối rùi........lại phải 1 đêm dài nữa....nghĩ tới mà nản.....đang vu vơ suy nghĩ bỗng chợt nhớ lại Phúc tối nay bắt đầu cắt cơn tui lại lo lo......vội chạy lại Phúc và hỏi...
Vy: Phúc cắt cơn có quậy hok?: vi` những ng` vào đây có kẻ mê thuốc quá cởi đồ đi vòng vòng thấy mà gớm
Phúc: Phúc hok biết nữa.....mấy trại trước chích thuốc vào thi` Phúc ngủ thui còn ở đây thi` Phúc hok biết
Vy: vậy nhớ xin Bố Định thêm thuốc ngủ đi để khỏi giật giã
Phúc: ừ Phúc biết rùi nè.....Vy đi về phòng chung với Phúc nha
Vy: ừ đưa tay đây : tui dang tay minh` tới nơi Phúc ngồi và nở 1 nụ cười nhin` Phúc với đôi mắt thật nồng nàn.......chợt lúc ấy Phúc mỉm cười thật dễ shương làm sao ấy.....tui với Phúc cùng về phòng nhưng hok ngủ chung đc tui đưa Phúc vào phòng và nói
Vy: Phúc muốn nghe nhạc hok bên Vy có máy MP3 nè
Phúc: thui tý chích thuốc vào ngủ như chết bây h, nghe đc đâu mà nghe : tự nhiên đâu bố Định đi vào, cơ hội tốt đây
Vy: bố....bố cho Phúc thêm liều thuốc ngủ nha Bố.....: làm nũng với ổng, ổng thương lắm
Bố Định: tiên sư bố chúng mày tao đã già mà cứ bắt chạy lên chạy xuống: Bắc Kỳ
Vy: trời....đi nhiều khỏe mà bố.....bố là ng` tốt nhất trong trại này á con thương bố lắm bố đi lấy thêm thuốc đi mà bố nhoa nhoa: làm nũng thấy sợ luôn
đột nhiên có tiếng phi` cười tui quay qua thấy Phúc ngồi nhin` minh` đắm đuối mà cười hok rớt nữa mới ghê......
Vy: cười gi` nè?
Phúc: Vy làm Phúc thấy mắc cười quá giống con ník quá à: vừa nói vừa cười chọc quê tui
Vy: ừ phải vậy thui hok con ník chứ con gi` mới 13t mà: vẻ mặt nghiêm và giọng nói chỉnh tề của tui lại trở về
Phúc: con quỉ chứ con ník gi` ha...ha
Vy: ừ quỷ đc chưa, Vy về phòng đây bắt đầu khóa phòng rùi, sáng mai Vy qua coi Phúc ra sao
Phúc: hi` cảm ơn Vy nha.....
Đêm đó về phòng mà tui cứ cười 1 minh` hoài chẳng biết là đang vui chuyện gi` nữa....mày giống khùng quá Vy ui lúc cười lúc khóc........suy nghĩ chi nhiều ráng ngủ thui......và hôm nay đúng là 1 ngày hok tồi tệ cho lắm.....giấc ngủ đến thật bất ngờ.

Ngày mới tù tội lại bắt đầu, tui tỉnh giấc rửa mặt tắm rửa và sang phòng Phúc như lời đã hứa......lại phòng thi` thấy Phúc ngủ....tui đi vào lại gần và gần thêm nữa nhin` cô ấy ngủ sao mà hút hồn thế.....tui biết rằng cô ấy đang mê thuốc nên tui ra ngoài sang khu B ăn sáng ngồi 8.....ngồi đc tới 9h tui chạy về phòng....lấy đĩa nhạc đột nhiên nghe bên phòng Phúc 1 cái rầm.........biết là có chuyện nên tui vội chạy qua coi sao.........hok sai Phúc nằm nguyên con  duới đất.
Vy: trời ơi sao vậy nè muốn đi đâu thi` kêu Vy đưa đi ng` bây h yếu còn hơn con kiến mà chạy vòng vòng nữa: tui nạt Phúc và đỡ Phúc ngồi dậy
Phúc: Phúc muốn đi WC : giọng nói yếu ớt làm lòng tui càng thêm lo
Vy: để Vy đưa đi : tui vội vàng đỡ Phúc ngồi dậy và đi tới phòng vệ sinh
Phúc: để Phúc tự đi hok lẽ bắt Vy làm dùm luôn phần sau sao : mặt cô nàng mắc cỡ dễ thương ác thiệt
Vy: Phúc tự cởi quần đc hok?
Phúc: đc mà Vy đi ra đi đứng hoài sao Phúc đi: càng ngày càng đỏ mặt
Vy: ờ ờ đi đi Vy quên: tui đứng trước cửa totel chờ Phúc
Vy: Phúc có đói hok có khát nước hok Vy mua cho Phúc cho, để Vy ở lại với Phúc hok té đập đầu vào tường nữa
Phúc: Phúc thèm nước ngọt Vy ơi: giọng nói càng lúc càng yếu
Vy: ừ đi xong đi ra nằm rùi Vy chạy đi mua cho
rùi tui đỡ Phúc lên giường nằm và vội chạy đi mua nước cho cô ấy, đem nước về cô ấy uống 1 hơi như đã thèm từ lâu rùi vậy đó............và cô ấy bắt đầu thiếp vào giấc ngủ.........tôi hok dám đi nữa lặng lặng ngồi nhin` Phúc ngủ.....Phúc giật minh` và thấy tui cũng gục gục rùi nên kêu tui lên giường nằm chung với minh`.......ngại gi` hok lên ngồi hoài chắc gãy xương sống quá...........tôi nằm kế Phúc ngủ lúc nào cũng hok hay........đang mê man giấc ngủ chợt có tiếng kêu tui.....
chị Tuyền: bé Vy ơi : gần 5h đó mà, chị ấy kêu tui sang ăn
tôi tỉnh giấc ngủ và giật minh` thấy Phúc đang nắm tay tui thật chặt......có lẽ Phúc sợ......tui hok nỡ kéo tay minh` ra tui kêu nhẹ nhàng...
Vy: Phúc ơi Phúc à: kề thật sát mặt Phúc mà nói
Phúc: hỡ : lớ ngớ mở mắt ra nhin` nhin`, sao mà ngố thế hok biết
Vy: ăn cháo hok gần 5h rùi ăn hok Vy đi lấy: tui nói thật ngọt ngào và khẽ kéo tay minh` ra khỏi tay Phúc
Phúc: hok biết ăn nổi hok nữa
Vy: thử đi nha, Vy qua đó đây Phúc chờ Vy nha...tối nay để Vy xin phép bố Định cho Phúc qua ngủ với Vy
Phúc: thật hok?: mệt mà còn ráng cười
Vy: thật, Vy đi nha.....
Tôi qua ăn cơm và đem cháo về cho Phúc.....Phúc ăn hok đc bao nhiu đành phải bỏ hết cháo....thật sự Phúc đã quá yếu...tui chạy lên phòng Bố Định và xin thuốc bổ cho Phúc.....và xin bố Định cho Phúc hôm nay qua phòng tui ngủ.....
Bố Định: nó còn yếu lắm tối nó mà quậy làm sao con cản đc thui đợi hết cắt cơn đi rùi bố cho qua ở chung
Vy: đi mà bố, tối nó có 1 minh` ai lo cho nó đây.......năn nỉ bố mà
Bố Định: tao mệt mày quá nha hok đc là hok đc: ổng vừa nói vừa đi để tui khỏi làm nũng nữa
tui thất vọng đi về phòng Phúc......
Vy: bố hok cho rùi: mặt buồn so
Phúc: thui hok cho thi` thui mai Phúc khỏe lại Phúc xin qua Vy
Vy: ừm đành vậy cha già vịt khó ưa.....

Rồi cũng hết 1 ngày nữa.....ngày mới tù tội lại tiếp tục.........ngày hôm nay tui chỉ ở trong phòng của Phúc.....hok hiểu sao tui lại lo lắng cho cô ấy đến như thế......1 đứa lớn hơn minh` tới 11t và còn là siđa thời kỳ cuối nữa, có lẽ tui từng cô đơn nên tui hok muốn Phúc như vậy.....nguyên ngày hôm đó tui cùng Phúc ra bờ hồ ngồi chơi bỗng không gian im lặng tui lại thấy Phúc buồn, nổi buồn ấy hok sao hiểu nổi....tui đứng dậy và bắt đầu tim` trò phá tan không gian buồn lặng đó......
Vy: Phúc ngồi đây chờ Vy cái
Phúc: Vy đi đâu : hỏi vẻ bất ngờ vi` nghĩ tui sẽ bỏ cô ấy 1 minh`
Vy: phá tan nổi buồn, chờ Vy tý đi : tôi vội chạy thật nhanh qua căntin
anh Hoàng: Vy, em h ở bên đó với con nhỏ đó luôn à
anh Vinh: chắc 2 đứa chơi les luôn rùi : cha đó chuyên gia chọc phá
Vy: hi` hok có....em đi đây : tui mua 1 cây xúc xích 1 hộp bánh ngọt chạy về bên khu A thật nhanh, tui hok muốn Phúc cô đơn 1 minh` bên bờ hồ mà tui cũng đã từng cô đơn thêm phút giây nào nữa......chạy tới bờ hồ Phúc thấy tui và cười 1 nụ cười mừng rỡ, 1 nụ cười thật tươi....như 1 thiên thần đang mỉm cười với tui........
Vy: cầm cho Vy hộp bánh đi đừng có ăn vụng đó nha, hok mua để Phúc và Vy ăn đâu mà cho ng` khác ăn đó: rùi tui lại chạy đi kiếm 1 món cần thiết nhất
Phúc: Vy ơi làm gi` vậy lại đây ngồi với Phúc đi chạy hoài vậy?
Vy: chờ Vy chút đi rùi Phúc sẽ biết : cần câu cá đâu rùi ta a thấy mày rùi
Tôi chạy đến bên Phúc cắt xúc xích ra và bắt đầu câu cá...........Phúc thi` cho cá ăn nụ cười lại trở lại bên chúng tui, cười nói thật vui vẻ quên cả thời gian đã gần chiều rùi.........nhin` đàn cá dành ăn với nhau thật là vui.....Phúc đâu biết tui luôn luôn nhin` Phúc tới nổi cá cắn câu mà tui còn hok biết
Phúc : Vy....Vy…cá cắn câu rùi kìa làm gi` nhìn Phúc hoài vậy
Vy: hã......có đâu : hết hồn luôn
Phúc : xạo, ngồi nhin` người ta hok chớp mắt luôn mà nói hok có hả?
Vy: làm gi` có, Vy đang suy nghĩ coi có trò nào chơi nữa hok mà bánh cũng hết rùi sao cho cá ăn, Vy câu hoài cũng chán muốn chết : mặt tui lại 1 lần nữa nóng hổi
Phúc : Vy hát cho Phúc nghe đi....
Vy : hã.......Vy hát dở lắm (thật bụng thi` hay hết nói).....mà hát gi` giờ
Phúc : hok biết Vy hát đi mà
nhìn cô ấy làm nũng sao mà đáng yêu thế hok biết làm sao từ chối đc giờ............thôi múc luôn
Vy : vậy Vy hát bài Còn đây nổi nhớ nha
Phúc: bài nào cũng đc miễn Vy hát là đc rùi
Vy: vậy lại đây ngồi gần Vy nè hok ngồi gần Vy hok hát đâu à
Phúc : ừ, rùi, hát Phúc nghe đi
Tôi bắt đầu cất tiếng hát............
Vy: "Điếu thuốc tàn hok hay những khi ngồi nhớ em, rượu nào hok men say mà uống sao cho để quên cuộc tình. Giờ minh` tôi cô đơn tái tê giữa căn phòng vắng em. Gọi con tim ăn năn tìm ánh mắt em cũng xa rồi..." : đang hát chợt Phúc ôm vòng tay tui và dựa vào vai tui...Tôi thấy cô ấy tập trung lắng nghe tui hát nên cũng hok vội vàng đẩy Phúc ra, nhưng thật lòng cũng chẳng muốn đẩy....lâu lắm rùi hok có cô gái nào dựa vào vai minh` mà...tìm lại cảm giác.....hehe
Phúc : Vy hát hay quá hát nữa đi... : đôi mắt cô ấy như đưa tui vào hư vô
Vy: “.....Những đêm buồn tôi mơ bước chân về qua em, giật minh` trong đêm khuya ngọn gió bên hiên ngỡ em quay về. Còn lại cho riêng tôi. Em ơi kỷ niệm khó quên, đôi bàn tay xanh xao mong chờ phút giây nào thuở bên người.....”
Vy : mệt quá Phúc ơi bài này hơi dài quá, híc
Phúc : hát nữa đi mà lời nhạc hay quá Phúc thích bài này lắm Vy hát đi : tui chỉ im lặng và tiếp tục hát cho Phúc nghe
Vy: ừ : tui vừa hát vừa nhi`n thật sâu vào đôi mắt ấy và tiếp tục bài hát dở dang của mình....
Vy : “…Thế có phải những gi` còn trong tay nên ta hok thiết tha.....Khi em ra đi ta đây mới với tay ra....có tiếc nuối mấy cũng đành vi` người hok thứ tha cho ta.....đời mình hok sao vui khi đi đâu cũng nhớ thương em......” : vừa xong bài nhạc thi` đã nghe chị Tuyền kêu sang ăn cơm chiều rùi…
Vy : qua ăn với Vy nha : tui quay sang nhin` Phúc nói
Phúc: Phúc ăn hok nổi đâu Vy đi ăn đi
Vy: ăn cháo nữa nha, cố ăn đi hok ăn sao chịu nổi muốn chết sớm lắm hả : tui nạt Phúc
Phúc : híc hok nổi đâu mà...
Vy : hok ăn Vy hok hát cho Phúc nghe nữa đâu
Phúc: vậy…Phúc ăn Vy hát cho Phúc nghe nữa nha
Vy : ừ hát sáng đêm luôn tới khi nào Phúc chán thi` thui....hoặc Vy tắt thở
Phúc : tắt thở rồi ai hát cho Phúc nghe đây
Vy : thi` đêm đêm Vy hiện hồn về hát cho Phúc nghe : tui ghẹo cô nàng xanh mặt
Phúc : thấy ghê quá.....chết cũng đừng về ám Phúc chứ
Vy : chết vi` ai thi` về kiếm ng` đó mà....hehe
Phúc : thui về phòng Vy ơi ớn lạnh quá, Vy đi ăn lẹ rùi về hát cho Phúc nghe nha
Vy : ok công chúa đứng dậy tui cõng về phòng cho nè
Phúc : ốm như ma cõng nổi hok đó....hihi
Tôi đứng dậy liền.......
Vy : lên thử thi` biết hok nổi hok lấy tiền
Phúc : xin trao anh mạng sống của em.....: cười hí ha hí hửng và trèo lên lưng tui
Vy : ốm thế sao mà nặng như heo......mệt quá :  pó tay anh hùng dỏm
Phúc : ha..ha...ha ai kêu tài lanh.....
Vy : sai lầm vẫn là tui 
Phúc : tội nghiệp quá...cố lên sắp tới rùi..... : miệng an ủi minh` mà cười liên tục, hành hạ đc minh` chắc khoái lắm đây
Vy : lạy chúa Amen tới rùi
Vy: ở phòng ngoan nha em anh đi lấy cơm cho em đây
Phúc : ghê chưa anh luôn kìa thua tui 11t đó nghen
Vy : e hèm....nãy ai kêu tui bằng anh..... : mặt chảnh chảnh lên liền
Phúc : giỡn chứ bộ.....làm như con trai vậy đó....mà con trai thật thi` cũng hok kêu = anh đc đâu ấy ơi
Vy : hok cần biết lùn hơn tui thi` chấp nhận đi....ha...ha
Phúc : buồn.....nha......: Phúc cúi mặt xuống giả buồn mà miệng thi` cứ cười hok rớt
Vy : Vy đi đây ở trong phòng chờ Vy đó
Phúc : ừm anh yêu....hihi : tổn thọ 20 năm rùi

Tôi ăn thật nhanh để Phúc khỏi chờ minh` lâu, vội vàng lấy cháo về phòng cho Phúc.....về tới nơi thấy Phúc ngồi nhin` ra cửa sổ mặt buồn hiu.....hok biết nhin` cái gi` mà buồn thế hok biết.....tui đi nhè nhẹ thật nhẹ hok để gây ra tiếng động.....đến chỗ Phúc đang suy tư....
Vy : HÙ.... : Phúc hết hồn giật bắn người
Phúc : áaaaa....làm hết hồn vậy trời : vừa thấy tui Phúc đã cười khuôn mặt buồn lúc ấy đã bỏ Phúc lại
Vy : nhát dễ sợ, ăn cháo nè cô nương : miệng tui cười hok rớt khi tiếng kêu á của Phúc thật tắc cười
Phúc : Phúc hok thích bất ngờ kiểu này đâu nha đau tim muốn chết nè....
Vy:  vậy hả : càng tức cười thêm nữa
Phúc : ừ hay lắm chọc đi, hok ăn
Vy :  hok ăn Vy hok hát cho nghe đâu bỏ 1 mình Phúc bên đây đó
Phúc : vậy đi đi : quay mặt sang chỗ khác liền
Vy : ăn đi nè, Vy xin lỗi mà ăn đi....măm măm.... : tui năn nỉ cô ấy và giả vờ đưa cháo lên đút cô ấy ăn
Phúc : thui tui lớn rồi khỏi cần lo, tự tui ăn đc : vừa nói vừa giật tô cháo khỏi tay tui
Vy : ráng ăn đi nha rùi Vy hát cho tới 9h luôn chịu hok ? : phải lấy lòng cô nàng lại chứ
Phúc : thui mắc công đêm nay xảy ra án mạng nữa : ý nói tui hát mệt quá tắt thở mà chết....
Vy : chị em hok mà coi thường nhau thế
Phúc : ai dám coi thường đâu tại hồi nãy có ng` nói mà : có lý do liền à, thật cãi hok lại
Vy : hok sao, thấy Vy mà hấp hối thi` Phúc cuối xuống làm hô hấp nhân tạo là ok à hok chết nổi đâu
Phúc :  hô hấp Vy xong là Phúc chết....
Vy : ờ ha quên, Phúc còn hơi nữa đâu mà hô hấp.....kiểu này thi` Phúc kêu đại anh nào đẹp trai qua hô hấp cho Vy đc rồi haha
Phúc : anh nào nói tên đi có gi` còn biết mà chọn
Vy : anh Tài ấy anh Tài to con lực lưỡng nhiều hơi đó
Phúc : ừ có gi` nói trước lúc hấp hối nha, chứ Phúc chạy hok kịp là Vy chết thật đó
2 chúng tôi mãi nói chuyện ca hát trời 8h lúc nào cũng hok hay có đồng hồ đâu mà hay.....ở gần bên Phúc tui cảm thấy thật dễ chịu thật vui hok có suy nghĩ gi` về chuyện buồn phiền hay ngày tháng sắp tới nữa.....tôi suy nghĩ chẳng lẽ minh` thích Phúc rùi sao.....nhưng thật sự thi` hok phải thế, vi` quá cô đơn vi` chẳng ai cho tui tiếng cười như Phúc nên chốc lát đã thoáng nghĩ như thế....chứ thật sự khi ấy tui chỉ thích Phúc như 1 ng` bạn thui.....1 người bạn đặc biệt..........
Tôi với Phúc chỉ có thể là bạn, chúng tôi hok thể là 1 đôi đc, tuổi tác xa vời mà Phúc lại là....tui quan tâm lo lắng cho Phúc thương iu Phúc...có lẽ vi` hok muốn Phúc cô đơn có lẽ vi` ở bên Phúc tui mới thật sự là chính tui...trong đầu tui sao mà đặt nhiều câu hỏi và câu trả lời thế hok biết......
Cứ mãi suy nghĩ ca hát 8h mấy lúc nào cũng hok hay có đồng hồ đâu mà hay.....trại này chỉ có 2 cái đồng hồ duy nhất 1 là Văn phòng bên khu A còn 2 là hậu trường bên khu B.
Bố Định : con thấy đỡ hơn chưa con gái : cha già dzịt làm tui hết hồn
Phúc : dạ đỡ rùi bố.....bố cho con sang ngủ với Vy nha bố
Vy : đi bố, Phúc cắt cơn cũng đâu có quậy đâu bố cho Phúc sang ngủ với con đi, ngủ 1 minh` sợ ma lắm bố ơi
Bố Định : bố nói hok đc là hok đc mà
Không đc cũng phải đc, tui với Phúc quyết tâm năn nỉ cho = đc mà.......thế rùi cha già dzịt ấy cũng đồng ý......tui với Phúc nhin` nhau cười mừng rỡ hehe.......

9h.......
tôi ăn tối và đem cháo về cho cô nàng bướng bỉnh 26t kia ăn.....
Vy : tối ngủ mà đá Vy, Vy cho xuống đất ngủ luôn đó nha
Phúc : còn sức Phúc cũng đá Vy rùi ha..ha
Vy : ờ ha thui ăn lẹ đi....rùi ngủ nè
Phúc : Vy hát cho Phúc nghe nữa đi
Vy : trời Phúc muốn tối nay ngủ kế xác chết lắm hả
Phúc : ừ quên......vậy nằm xuống đi
Vy : còn sớm mà ngồi uống caffê tý rùi nằm
Phúc : vậy Phúc dựa Vy ngủ nha
Vy : dựa đâu?
Phúc : thế cho dựa hok mà hỏi nữa
Vy : thua luôn, nè nè dựa đi : sao mà cứ hạ minh` trước con nhỏ này hoài thế nhỉ....nhục nhã
Thế rùi tui kiếm 1 chỗ ngồi và dựa vào tường, hok ngờ Phúc dựa ngủ thật chứ....mới vừa dựa vào đã ngủ ngon lành rùi....thấy Phúc ngủ ngây thơ quá tui hok nỡ đẩy ra cứ ngồi hút thuốc và uống caffê......nhìn ra cửa sổ nhin` ngắm cảnh tượng của màn đêm.....1 tiếng rùi 2 tiếng......ê ẩm mỏi cả người....rùi thêm 30p trôi qua Phúc cũng đã giật mình dậy.
Phúc : Phúc ngủ nãy h hả?
Vy : ừ, gần 1 gói JET mà h còn 3 điếu nè
Phúc : trời lâu vậy, Vy ngồi vậy nãy h cho Phúc ngủ hả.....có mỏi hok?
Vy : hok biết nữa, Phúc ngồi như Vy rùi Vy dựa lên ngủ mấy tiếng coi thử coi có mỏi hay hok ha
Phúc : thui hok đem mạng sống ra đùa đc, Vy buồn ngủ chưa ngủ đi, tắt đèn luôn kìa
Vy : tắt đèn......Phúc hok đc dzê Vy đâu đó nha
Phúc : trời Phúc còn sức đâu mà dzê Vy....Vy dzê Phúc thi` có...hihi
Vy : ai biết đc, thui ngủ đi giỡn hoài tới chừng nào mới ngủ....
Phúc : ừ, hihi
Cùng nằm xuống và chuẩn bị ngủ.....hôm nay thật lạ....giấc ngủ đến với tui rất nồng nàn và êm ái.....thường thường muốn ngủ khó lắm chắc các bạn hok biết đâu.......

6h sáng......
tôi nghe tiếng mở khóa phòng mình nên đã giật minh` dậy.....quay sang thấy Phúc nằm ngủ say mê quá nên tui đã hok kêu...rửa mặt xong tui chạy qua khu B ăn sáng rùi ngồi uống trà đàn ca với anh em.....đột nhiên có 1 ánh mắt nhìn tui từ khu A.....mặt buồn như trái mít héo.
Thấy Phúc đang nhin` minh` mà mặt buồn thiu tui thấy vậy vội chạy về.....vừa nhin` thấy tui chạy về Phúc đã quay mặt bước vào phòng hok thèm nói tiếng nào cũng hok thèm nhìn....
Vy : sao vậy, sao buồn thiu rùi qua đó chơi hok : hinh` như giận rùi thi` phải mà giận gi` chứ, tui có làm gi` sai đâu mà giận trời
Phúc : hok thík, Vy sang đó chơi đi : hok thèm nhin` tui luôn
Vy : gi` vậy giận Vy hả : giờ tới lượt mặt tui trái mít héo đây
Phúc : giận gi`....đã là gi` đâu mà giận, Vy qua chơi đi Phúc ngủ, 1 minh` Phúc riết rùi cũng quen : tới lúc này thi` tui đã biết cô nàng giận gi` rùi
Vy : hồi sáng thấy Phúc ngủ ngon quá nên Vy hok kêu dậy mà
Phúc : dậy hồi 7h rùi, chờ Vy đó, lúc nào cũng kêu Phúc chờ rùi bỏ Phúc 1 minh`....
Vy : chờ Vy chút....
Tôi vội chạy lên văn phòng xem mấy h - 9h rồi ...vậy là Phúc chờ mình 2 tiếng rùi, liền chạy qua khu B mượn 1 thứ....vừa xong tui chạy về phòng liền.
Vy : đền cho nè, đừng giận nữa : vừa nói tui vừa rút đĩa phim hành động hài hước trong ng` ra đưa Phúc xem
Phúc : dùng đĩa phim mua chuộc tui hã.....hứ
Vy : đĩa phim đúng 2 tiếng đó, đền lại cho Phúc, Vy nằm coi với Phúc hết phim thi` thui hok đi dù nửa bước đc chưa
Phúc : có đi thi` đi luôn nha
Vy : làm như trại lớn lắm vậy cho dù Vy có đi đâu Phúc vẫn thấy Vy mà
Phúc : lúc Vy đi tắm sao Phúc thấy đây...ha...ha : khuôn mặt giận hờn biến mất rùi....phù......
Vy : thui thua luôn coi phim nè cô nương
2 chúng tôi đang nằm coi phim thì.....Phúc banh tay tui ra và nằm lên lòng tui......tim tui đập thật mạnh hok biết Phúc có phát hiện ra hok.....tui liền đẩy Phúc ra.....
Vy : cửa chưa đóng đó, ng` ta đi ngang nhìn vào hiểu lầm minh` đó Phúc ui
Phúc : vậy đóng cửa lại đi
Vy : trời nóng chết mẹ đóng cửa lại cho chết hả : tui quay sang nạt Phúc
Phúc : Phúc muốn dựa....híc....: lại mít ướt rùi, số tui gặp nhỏ này khổ thật
Vy : tối đi, tối cho ôm cho dựa sáng đêm luôn h mà để ng` ta thấy thi` kì lắm...
Phúc : thật hok đó
Vy : thật, hứa đó, ôm thui nha cấm sờ mó
Phúc : Phúc cũng có mà sờ Vy chi....hihi
Vy : trời ai biết đc tối Vy ngủ đâu có mặc áo, sao Vy biết Phúc hok....
Phúc : tự tin quá nha
Vy :  thui coi phim đi hay quá kia`…
Coi hết bộ phim thi` cũng gần 11h rùi.......tui sang ăn cơm trưa và sẵn đem cháo về cho công chúa ăn nữa......đang chuẩn bị đi về phòng thi`......
Chị Tuyền : 4 5 bữa nữa Thảo dzô đó Vy
Vy : rùi em hiểu rùi : mỗi lần bà Thảo vào thi` ng` chạy lên phòng cắt cơn đặc biệt lấy hàng xuống là tui
Chị Tuyền chỉ nói như thế là tui đã hiểu nên hok cần nói thêm gi`.....2 chị em cùng về phòng......về tới phòng thi` công chúa đang tắm....
Vy : Phúc ơi tắm lẹ nè ra coi phim Thánh Bài nè
Phúc : xong rùi nè hihi.....anh yêu đã về : tổn thọ 30 năm
Vy : hôm nay nóng quá nằm dưới đất nha
Phúc : ừ sao cũng đc
Phúc : bắt phim lên đi cục cưng : ôi trời mặc cái bộ đồ ngủ gi` mà mỏng thế hok biết.....người thi` ốm nhom 3 vòng thi` chẳng giống ai mà khoe
Vy : mặc đồ gi` mà thấy ghê quá vậy trời : tui lớ ngớ nhin` từ trên xuống dưới......của Phúc
Phúc : mặc vậy cho mát, dù sao cũng đâu có đi đâu nổi, ở trong phòng nóng muốn chết
Vy : ăn cháo đi rùi Vy mở phim cho coi, phim hay lắm : đem đĩa phim về coi cho cô nàng khỏi bắt minh` hát
Phúc : ừ....Vy ăn chung hok Phúc đút cho nè....hihi
Vy : đút = miệng thi` ăn chứ đút bằng muổng hok thèm
Phúc : dám hok, lại đây đưa miệng đây đút cho : Phúc làm thiệt bà koan ui
Vy : trời thui đi cô nương định phá trinh 3 tháng nụ hôn của tui hả
Phúc : 3 tháng nụ hôn là sao? : hỏi vẻ bất ngờ
Vy : thi` 3 tháng nay ở trong trại nè có hôn ai đâu, còn nguyên zin đó nha....ha...ha vậy cũng hok biết
Phúc : trời chảnh dữ....thui mở phim đi vừa coi vừa ăn cho hấp dẫn
Vy : dạ thưa cô chủ
Phúc : ừ ngoan 
Rồi 2 đứa cùng coi phim, đang coi phim thật tập trung cái Phúc đòi đóng cửa sổ lại.....hiểu luôn chuẩn bị tâm lý....
Phúc : đóng cửa sổ lại đi Vy cho Phúc dựa
Vy : gi` mà đòi dựa hoài thế? : đék hiểu nổi cô nàng nghĩ gi`
Phúc : đóng đi mà dựa chút thui
Vy : trời nóng lắm Phúc ui....đợi tới tối hok đc à : mặt tui bắt đầu nhăn nhó
Phúc : đồ ích kỷ.......hứ..... : lại giận nữa rùi
Vy : thôi thôi đóng nè : tính lạnh lùng của mày rời xa mày rùi Vy ơi.....tủi quá....
Phúc : vậy coi dễ shương hok....hihi  : cười khoái chí liền........
Tôi đóng cửa sổ và lại nằm kế bên Phúc, dang vòng tay nhỏ nhắn của mình ra để Phúc dựa vào lòng tui mà tận hưởng ...........ai mà thấy cái cảnh này ng` ta nói les chắc luôn y như vợ chồng mới cưới ấy như 2 con rắn dính vào nhau......lúc đầu tim còn đập nhanh nhưng rùi chốc lát lại bình thường....vì bờ vai của tui đâu phải lần đầu tiên có ng` nằm vào......
Đang coi phim hay....có khúc thật tức cười định quay sang nói Phúc nghe thi` cô nàng đã ngủ từ lúc nào mà tui hok hay.........thui ngủ rùi thi` mình coi 1 minh` vậy......2h mở cửa sam thi` tui giật minh` .....thấy minh` cũng ngủ quên lúc nào hok hay luôn......nhin` sang thi` thấy Phúc vẫn còn nằm trong lòng tui........định đẩy nhẹ Phúc ra đi tắm rùi qua khu B chơi thi` chợt nhớ hồi sáng cô nàng giận minh` cũng vi` chuyện bỏ bê đây thui kêu dậy nói 1 tiếng cho chắc ăn.........
Vy : công chúa ơi dậy đi : tui kêu thật nhẹ nhàng
Phúc : hớ..... : mặt ngu dễ sợ luôn
Vy : 2h rồi Vy đi tắm rùi qua bên anh Vinh chơi nha
Phúc : muốn bỏ Phúc 1 minh` thi` đi đi : lại giọng lẫy nữa rùi
Vy : vậy qua đó chung với Vy nha
Phúc : sao Phúc đi nổi....mà cũng hok thích qua đó đâu....Vy đi đi : quay mặt nhìn dzô tường luôn
Vy : vậy Vy đi nha : phải giữ khoảng cách với Phúc thui chứ lúc nào cũng kè kè gần nhau thế nào cũng có chuyện......trong đầu tui đã nghĩ như thế thi` sẽ làm......thấy Phúc im lặng nhắm mắt tui lại nói.....
Vy : ngủ tiếp đi ha.....khi nào dậy thi` Vy về chơi với Phúc, ngủ ngon công chúa của tui : Phúc vẫn im re, tui biết Phúc buồn lắm nhưng đành vậy chẳng lẽ lúc nào cũng ở bên Phúc thế sao, còn anh em tui nữa chứ.
Tôi chạy qua khu B chơi.....đã thấy anh em ngồi sẵn rùi.
Anh Toàn: Vy dzô đây tụi anh nói nghe : đang ở trong phòng anh Vinh vẫy kêu tui vào, tui biết chắc mỗi lần như vậy là lại có chuyện, tui vội chạy dzô
Vy : gi` anh ? : tui ngồi xuống và chuẩn bị nghe
Viễn : 4 bữa nữa con Thảo nó dzô.....em để lần này anh lấy cho dạo này cha Bình để ý em rùi đó
Vy : tụi anh mà tập trung hết bên Khu A thi` sao mà lên đc tới phòng cắt cơn
chị Tuyền : ừ, móa, có bé Vy bên đó tụi nó hok thèm để ý thui chứ tụi minh` bên đó là nó canh dữ lắm
anh Toàn : thằng Viễn chưa cái gi` hết là nhún mỏ dzô rùi : anh Toàn quay sang nạt anh Viễn 1 trận tội ăn theo
Vy : vậy sao h, chỉ có em lấy xuống đc thui chứ ai mà lấy
à tui xin lỗi các bạn vi` phần đầu chưa kể rõ rằng tui hút xi` ke chỉ có mỗi chị Tuyền biết thui chứ ngoài ra hok ai biết..........thành thật có lỗi
anh Toàn : không em, anh định nói là con nhỏ Phúc ngủ chung với em rùi thi` con Thảo ngủ 1 minh` à
Vy : ừm anh, em với Phúc chuyển qua ở chung rùi
anh Toàn : em khờ quá, con Thảo nó mà ngủ 1 minh` thi` hàng nó chiếm bớt của tụi anh rùi
Chị Tuyền : con nhỏ đó nó chuyên gia chơi lố hàng mà
Vy : trời có sao đâu, anh đợi bả dzô đi cắt cơn xong chuyển xuống phòng em xin qua ngủ chung là đc rùi, em xin qua ngủ với bà Thảo là cho liền mà
anh Toàn : ừ ha anh quên em gái anh tài dụ này lắm : vừa nói mà vừa soa soa đầu tui xem tui như con ník lên 5 vậy ấy
anh Toàn : em coi chừng nó chơi....chứ em mà chơi là chết với anh đó nha, đừng có như anh mày rùi mai này muốn ra cũng hok đc : mặt hinh` sự liền, mà hinh` sự gi` đâu lòi cái răng khểnh ra mất hết nét nghiêm
Vy : em biết rùi mà anh Toàn : nói dối
Viễn : em đem bàn cờ qua đưa anh hết đi, đừng để con Phúc nó biết gi` hết nha em
Vy : ừm, để em dụ nó ra bờ hồ ngồi rùi lấy đưa anh
Chị Tuyền : chuyện đồ dzô em cũng đừng có cho nó biết luôn nha
Vy : em biết rùi....làm như mới dzô ấy
Tôi vừa nói câu ấy xong anh Toàn anh Viễn chị Tuyền cười rầm rầm.......chả hiểu gi`......chắc có lẽ câu nói ấy ngây thơ quá chăng.

Mãi ngồi chơi bàn bạc công chuyện với mấy anh….tui đã quên Phúc đang mong chờ minh` ở phòng......thật sự tui đã quên......6h rùi.....lúc này là lúc anh em chuẩn bị về phòng tắm rửa.....chợt giật minh` biết minh` đã quên 1 thứ gi` đó......là Phúc.....vội chạy về phòng....thi`........
Phúc nằm tìu thiu trên giường khuôn mặt gần như sắp khóc.....tự nhiên tui thấy minh` thật là có lỗi với Phúc......
Vy : Phúc ơi sao vậy, Vy.... : vừa nói tới chữ Vy là Phúc nói dzô
Phúc : sao hok đi luôn đi về làm gi` : cô ấy đã khóc, thường thường thấy tui về là cô ấy cười mà sao hôm nay lại như thế.......
Vy : Vy xin lỗi mà đừng khóc nữa : tui cảm thấy khó chịu trong lòng khi nước mắt cô ấy rơi
Vy : quay qua nhin` Vy đi Phúc : cô ấy hok thèm nhin` tui dù tui đã xin lỗi dù tui đã lau đi những giọt nước mắt đó.....cô ấy giận tui thật sự rùi, tôi chỉ im lặng ngồi kế bên hok dám nói thêm 1 lời nào nữa.......trời đã tối ánh sao cũng đã hiện diện.....tiếng ve kêu cũng đã nổi.....mà sao có 1 ng` vẫn đau nhói trong lòng......lời hứa rất quan trọng.....tui đã thất hứa tui đã sai.....tui chỉ biết ngồi đấy và chờ Phúc hết giận......1 tiếng rùi lại thêm 1 tiếng.......chịu hết nổi rùi…
Tôi đứng dậy đỡ Phúc ngồi dậy và cõng trên lưng minh`......
Phúc : làm gi` đó thả Phúc xuống đi
Vy : làm gi` Vy cần nên làm....
Nghe tui nói câu đó Phúc im lặng và vòng tay qua cổ tui.....tui cắm đầu chạy thật nhanh ra bờ hồ.......vừa tới bờ hồ tui thả Phúc xuống......
Phúc : ra đây làm gi` đứng hóng gió cho trúng chết hả : nói mà hok thèm nhin`
Tôi im lặng nắm tay Phúc rùi chỉ lên bầu trời đầy sao......rùi nói
Vy : nếu Vy đếm đủ 100 ngôi sao và nói "Vy xin lỗi Phúc".....Phúc có hết giận Vy hok?
Phúc : đẹp quá.....lãng mạn ghê......nhưng cũng vô ích : giận ghê thật
Vy : Phúc nhin` đi....bầu trời thi` đầy sao...khung cảnh bờ hồ thi` thật đẹp giống như đang ở nước ngoài vậy.....bên Phúc lại có Vy....chúng ta như đang ở thiên đường chứ hok phải địa ngục....Phúc hok cảm thấy thế sao
Phúc : ừ....ngọt quá ha : chính lúc này đây Phúc đã mỉm cười dù nụ cười chỉ đc 3s
Vy : lại đây ngồi với Vy.....
Phúc : hok, tui về phòng ngồi đây cho muỗi cắn hả
Vy : đứng đây chờ Vy chút : tui về phòng lấy miếng nhang muỗi liền
Vy : như vậy thi` hok con muỗi nào dám cắn đâu
Phúc : tài quá ta....ngồi thi` ngồi....đó, ngồi rùi làm gi` nữa
Vy : chờ Vy 1 chút hok đc nói gi` nha
Tôi bắt đầu đếm từng ngôi sao....1,,,2,,,3,,,4,,,,5.........cứ thế tui ráng đếm đúng 100 ngôi sao.....tui đứng lên mặt hồ và kéo tay Phúc đứng dậy.....tui cầm hai tay Phúc...cầm như 1 ng` hối lỗi......và...nói
Vy : Vy xin lỗi Phúc.....100 ngôi sao đó làm chứng cho Vy rùi....đừng giận Vy nữa nhé
Phúc : trời nãy h im re nhin` lên trời đếm sao vậy hả
Vy : ừ, hok vậy sao công chúa hết giận kẻ hèn này đây
Phúc : hihi.....thui tha cho đó mốt mà thất hứa nữa là khỏi luôn nha chàng khờ : nụ cười ấy - nụ cười như thiên thần ấy đã trở về.....
Vy : Vy con gái mà chàng cái gi` phải kêu nàng chứ
Phúc : thi` Vy làm như trai gái ấy dẫn ra bờ hồ đếm sao xin lỗi cảm động gớm, kêu chàng cho hợp kịch bản mà
Vy : trùi ui tui đẹp như Thúy Kiều mà dí tui như Hoài Linh, buồn nha
Phúc : Thúy Kiều trèo cao quá ha Yến Vy thi` có...ha...ha
Vy : ý nói Vy đóng phim sex hả
Phúc : suy nghĩ sâu xa thế...
Vy : uổng công tui dẫn ra đây ngước lên trời đếm sao muốn gãy cổ mà nói tui vậy đó
Phúc : hok có mà.....cảm ơn Vy : Phúc dựa vào vai tui thêm 1 lần nữa và nói câu đó làm lòng tui chợt cảm thấy khó tả.....hơi hơi lố đà rùi Vy ơi
Vy : Vy có lỗi mà.....xin lỗi thui....cảm ơn chi : 2 chúng tui ngồi như 1 cặp tình nhân ấy.....hên là hok có ai nhin` thấy, nhin` vào hok có cũng thành có
Sao hôm nay bầu trời đẹp thế nhỉ không gian thật tuyệt nữa.....ánh trăng chiếu xuống bờ hồ rọi thẳng vào chúng tui.....nhin` Phúc đẹp quá giống như 1 tiên nữ vậy.....hok thể nào tả nổi nét đẹp ấy....1 chút gi` đó hồn nhiên....1 chút gi` đó bí ẩn.....nhưng phần quan trọng nhất là Phúc đẹp lạ lùng.......tim tui đập thình thịch khi nhìn ngắm nhan sắc Phúc.....như chưa bao giờ đc thấy 1 người đẹp đến thế......đôi mắt của Phúc làm tui lạc lối.....đã từng nghĩ rằng minh` phải giữ khoảng cách với Phúc.......nhưng mỗi khi bên Phúc nhìn thật sâu vào đôi mắt ấy......tui hok còn là ng` mạnh mẽ thuở nào nữa......
Phúc : mắt Vy đẹp quá
Vy : hả.....đẹp gi` trời : cô ấy làm tui giật minh`.....vi` đang suy nghĩ mà
Phúc : hok biết nữa nhưng Phúc thích nhìn vào mắt Vy lắm, nhìn hoài hok thấy chán luôn
Vy : Vy cũng vậy đôi mắt Phúc cũng đẹp lắm.....con trai mà nhin` vào chắc chết quá
Phúc : Phúc h tàn lắm rùi....Vy đẹp mà ở ngoài chắc Vy có bạn trai rùi phải hok
Vy : ừm có, mà vào đây thi` cũng như 1 lời chia tay rùi......độc thân cho nó khỏe..hihi
Chợt.....có ng` kêu tên tui.....
anh Viễn : Vyyyyyyyy.....em đâu rồi : làm như tui trốn trại hok = vậy kêu thấy ghê
Vy : em đây nè anh  : lúc này thi` tui mới nhớ minh` phải làm 1 chuyện quan trọng
Vy : ngồi đây chờ Vy 1 chút nha Vy lại liền : tui quay sang nói với Phúc
Phúc : hok đc bỏ Phúc 1 mình nữa đó
Vy : ừm hứa 100%, bỏ là chó đó đc chưa nè : vừa nói xong là tui chạy về phòng minh` liền
Tôi nhìn xung quanh coi có cái anten nào hok đã (cán bộ)........thấy chẳng có ai tui kéo anh Viễn vào phòng đóng cửa lại rùi lấy súng ra đưa hết cho ảnh
Vy : đó anh, hết rùi đó : tui vội đưa cho ảnh
Viễn : em giữ lại 2 cây đi có gi` anh bị phát hiện thi` vẫn còn bên em
Vy : ừ đưa đây em đem đi giấu
Chuyện xong xuôi tui lại ra bờ hồ....đi thật chậm và nhẹ lại gần Phúc........
Vy : đang mơ mộng anh nào đó công chúa
Phúc : xong rùi hả, chả kêu Vy chi vậy?
Vy : có gi` đâu...kêu Vy đưa đĩa phim đó mà : phải nói dối thui
Phúc : gần 9h rùi thi` phải, Vy qua sang ăn tối đi, Phúc ở trong phòng chờ
Vy : vậy ở trong phòng chờ Vy nha......thấy lâu thi` mở nhạc lên nghe....hok giận Vy nữa
Phúc : ừ biết rùi.....cõng Phúc về phòng đi
Vy : trời cõng nữa hả
Phúc : nãy đưa ng` ta ra sao thi` đưa về vậy đi
Vy : thui lên nè
Tôi cõng công chúa từng bước đi về phòng, hôm nay công chúa hok còn nặng như mọi khi nữa rùi, hơi ấm của cô ấy thở sát bên tai tui làm tui chỉ muốn cô ấy ở trên lưng tui mãi thui, chỉ muốn đc cõng cô ấy cho hết đoạn đường đời phía trước.....dù chông gai dù bão tố dù có vấp ngã tui chỉ mong minh` là ng` kề bên Phúc những lúc Phúc cần 1 lời quan tâm.....1 bờ vai an ủi......chỉ muốn Phúc ở bên minh` như thế này mãi thui dù có đi đâu dù làm gi`........chỉ mong luôn có Phúc kề bên.....con đường Vy đi sẽ hok còn vấp ngã nữa.......
Phúc : vui quá Vy ơi : cô ấy ôm sát vào mặt tui và nói
Vy : hihi tối nay Vy hát cho Phúc nghe cho
Phúc : tối nay cho Phúc ôm ngủ nha
Vy : cho ôm tới sáng luôn đc chưa công chúa
Phúc : ừ hoàng tử : cô ấy ôm thật chặt tui, 2 chúng tui giống như tình nhân thật đấy
Về phòng thay đồ tắt đèn liền........
chúng tui cùng ôm nhau ngủ 1 giấc ngủ êm đềm hok mộng mị cho tới sáng.......ngày đầu tiên trong nơi địa ngục này tui thấy vui......hok thể phủ nhận rằng minh` hok có cảm giác với Phúc...........
Phúc : Vy ơi ngủ chưa vậy
Vy : hả, mấy giờ rùi mà còn chưa ngủ nữa : đoán hok lầm thi` 2h rùi thi` phải
Phúc : tự nhiên giật minh`....ngủ hết đc rùi
Vy : vậy đánh bài ha : khổ mày rùi Vy ơi
Phúc : đánh bài ăn hun đi....cướp nụ hôn 3 tháng của Vy mới đc
Vy : giỏi thi` thử.....
Trời ui thua hoài vậy nè.......
mất trinh nụ hôn rùi...............lại thua nữa trùi ui
Phúc : Vy ơi Vy à mất trinh rùi nhé
Vy : chờ đấy đừng có chảnh à
Phúc : thua nữa nè
Vy : á á á gi` ki` vậy nè trùi
Phúc : Vy làm giấy CMND chưa đó
Vy : chưa : cũng thành thật trả lời lắm chứ
Phúc : chia bài mòn tay hết sao làm CMND nữa 
Vy : móa bực nha chặt hẻo bây h.....
Phúc : có đâu mà chặt
Chúng tôi vui đùa đánh bài nguyên đêm dù nguyên đêm tui chia bài muốn mòn tay thật đó...... gi` mà ác thế hok biết nhường ng` ta 1 bàn hok đc hay sao....híc.....híc.......
Rồi cũng mệt, tui với Phúc ngừng chơi bài và tiếp tục giấc ngủ của mình....đợi tiếp tục đón nhận ngày khổ cực kế tiếp...........

6h sáng.........
Biết cửa phòng minh` đã mở rùi nhưng tui hok muốn dậy cứ nằm đó cho Phúc ôm minh`.....hok muốn rời xa cô ấy hok muốn nước mắt cô ấy lại rơi vi` cô đơn vi` chờ đợi.......tui chỉ nằm đó nhin` Phúc ngủ.....ở trong vòng tay minh` cô ấy ngủ ngon thế.....có phải ở bên minh` cô ấy mới như thế hay là tại thuốc cắt cơn đưa cô ấy vào giấc ngủ mê man say đắm đến như vậy......thui đừng suy nghĩ nhiều nữa.......ngủ tiếp thui
8h 45........
Phúc : Vy, dậy đi, ngủ gi` mà như chết thế : cô ấy lay nhẹ kêu tui dậy
Vy : hả......hok ngủ tiếp đi.....đang ngủ ngon mà
Phúc : hok ăn sáng luôn hả
Vy : ăn gi` nữa đợi trưa ăn luôn : vừa nói tui vừa che mắt minh` lại vi` chói mà
Phúc : thui dậy đi, đưa Phúc ra bờ hồ chơi
Vy : trùi hôm nay hứng quá vậy, thui nằm ngủ cho khỏe đi : vừa nói vừa quay sang ôm đầu Phúc vào lòng mình
Phúc : ôm hoài nguyên đêm ôm hok chán à....dậy đi Vy
Vy : ủa hok phải Phúc thích ôm vậy sao
Phúc : giờ ng` ta hok thích, dậy rửa mặt dẫn Phúc đi chơi híc híc : lại mít uớt rùi
Vy : từ từ..... : vội ngồi dậy đứng lên chạy dzô nhà tắm liền....rửa mặt xong xuôi........
Vy : lên đây cõng ra nè
Phúc : há há số minh` sướng ghê
Vy : ừm có tui là khổ à.... : làm mặt rầu
Tôi cõng Phúc ra bờ hồ chọc cho Phúc vui làm trò cho Phúc cười....tui chẳng khác gi` thằng hề .....nhưng tui luôn muốn thấy Phúc cười hok muốn trên đôi môi ấy im lặng hay đọng giọt lệ nào........ngày nào chúng tui cũng đều vui vẻ hạnh phúc bên nhau............tui thật sự hạnh phúc khi ở bên Phúc....tui thật sự đã thích cô ấy dù tinh` cảm chưa tới đâu.....nhưng tui cũng hok ngăn cản con tim minh` nữa.....nó muốn đi đâu thì nó đi......
Phúc : Vy ơi lại đây con chó dễ sương quá nè : đâu đâu chạy ra 2 con cún cực ú
Vy : trùi đâu ra vậy
Phúc : hok biết, minh` nuôi đi ha Vy
Vy : ừ đợi Vy xin đã
Phúc : khoan, cúi xuống đây....chụt : cô ấy hun tui
Phúc : rùi đi đi, chàng khờ........
Nụ hôn bất ngờ quá......làm trái tim tui rung rung lên từng nhịp......sao tự nhiên cô ấy hun minh` vậy trời......hok nói gi`,  tui như ng` mới bước vào 1 cái cảm giác nào đó rất rất lạ.......mà thui hun má thui chẳng sao......tui vội chạy đi kiếm bố Định và mua 2 cây xúc xích cho 2 cún con ăn.......về tới bờ hồ thấy Phúc đang đùa giỡn với 2 con cún.....nhin` thật hồn nhiên làm sao......làm tui cứ đứng bất động từ xa nhin` lại......sao Phúc đẹp thế nhỉ....câu hỏi này hok biết tui đã hỏi lòng minh` hok biết bao nhiu lần.......
Vy : nè cho nó ăn đi, Vy xin nuôi đc rùi đó
Phúc : thật hả, dễ sương quá nè.....giống Vy quá đi  : lại bắt đầu rùi
Vy : trời......nói Vy giống chó hả, trả xúc xích đây uổng công tui quá đi
Phúc : đâu có, lại suy nghĩ sâu xa rùi, nói Vy dễ shương mà chứ có nói......
Vy : thui nha, tui đẹp vậy mà nói giống chó là hok đc đó nha
Phúc : thui hok chọc nữa, lại đây Phúc hun đền cho
Vy : hun đc hun hoài hả.....ở đâu ra hàng miễn phí vậy
Phúc : ở đây nè.....chụt chụt : lần này thi` tui thấy rợn hơn là sướng đấy hun gi` mà tới tấp.....
Vy : trùi ui ghê quá đừng hun nữa
Phúc : xong! 
Vy : thấy đẹp dzê hoài đi
Phúc : xuống đi Vy ơi trèo cao quá rùi đó nha
Vy : Vy nào đâu dám trèo cao.....tại thấy Phúc cứ thík dzê Vy hoài mà....muốn lắm thi` nói nha, để trong ng` nó khó chịu lắm đó
Phúc : muốn gi` hả trời.......
Vy : hehehe ai biết đâu.......
Phúc : trí tưởng tuợng bay xa quá đi
Vy : xa gần gi` đâu....tưởng sao là nó vậy mà
Phúc : ghê quá, thui hok nói nữa, nói hồi mắc công chịu hok nổi nữa
Vy : đó đó thấy chưa, biết mà
Phúc : ừ, nói đi, chịu hok nổi thiệt đó nha...
Vy : có cần giúp hok, về phòng Vy giúp cho nè
Phúc : nói nữa nè......chác chác....... : ôi mẹ ui Phúc đánh tui.........chạy thục mạng luôn 
Vy : thui tha cho Vy đi....hok dám nói nữa đâu, nếu có thấy Phúc khó chịu thi` Vy cũng hok dám nói đâu : đau muốn chết nhưng cũng ráng chọc cho tới chứ
Phúc : hôm nay Vy chết với Phúc..... : đang cắt cơn mà vẫn dí tui chạy vòng vòng bờ hồ đc, sợ luôn
Phúc : ui da....Vy ơi đau quá...... : cái tội cố chạy cho nhanh đây mà
Vy : trời hay quá thấy chưa, té rùi đó....đưa chân cho Vy coi coi
Phúc : nè, đau quá đi à......Vy đứng im cho Phúc đánh là đc rùi chạy chi, giờ thấy chưa
Vy : thui Vy xin lỗi....nè đánh đi....đánh cho hả giận đi
Phúc : thui khỏi hết hứng rùi, đưa tay cho Phúc cắn đi
Vy : trời bị vậy mà còn đòi cẩu xực ng` ta....đứng dậy nổi hok hay cần Vy bế về phòng nữa
Phúc : cõng Phúc đi, h...í...c, đau quá.......
Vy : lên đây Vy cõng về phòng nè....từ từ thui, đau đó
Phúc : tại Vy hết đó đau quá nè
Vy : ừ tại Vy, Vy xin lỗi mà....ráng chịu tý thui Vy cõng về phòng
Phúc : híc híc mai mốt còn chọc ng` ta như vậy nữa hok
Vy : hok chọc nữa, hứa đó, hok chọc nữa, hok để Phúc đau 1 lần nào nữa đâu
Phúc : nhớ đó, hứa cho nhiều đi rồi quên hết.....
Vy : ừ, có còn muốn cắn nữa hok?
Phúc : thôi về phòng đi, chút rồi tính sổ với Vy sau......
Từng bước từng bước 1 tui đưa Phúc về phòng........nhìn khuôn mặt nhăn nhó vi` đau của Phúc mà tui cảm thấy khó chịu lắm cũng tại minh` đùa dai nên Phúc mới té..........mày đúng thật hok ra làm sao mà Vy.......lúc đó tim tui lại nhói chẳg hiểu tại sao lòng ngực của minh` lại đau........chắc có lẽ do minh` làm Phúc đau nên cảm thấy có lỗi hay chăng???
Về tới phòng tui xem chân Phúc như thế nào rùi chạy đi xin bố Định dầu......hok biết phải làm sao cho cô ấy đỡ đau chỉ biết làm hết sức có thể thui.......thoa dầu xong rùi Phúc nằm lên giường tui lại ngồi đó mà nhin` Phúc, nhìn Phúc thật lâu........tui chẳng muốn đi đâu cả chỉ muốn nằm cạnh Phúc chỉ muốn không gian này chỉ có 2 chúng tôi........
Phúc : hát Phúc nghe nữa đi Vy
Vy : muốn Vy hát bài nào nói đi Vy hát cho : làm đc gi` cho Phúc lúc này tui đều làm hết chỉ mong Phúc đc vui thui
Phúc : bài gi` mà bữa hổm Vy mở đó......bài gi` hết....hết đó
Vy : A Đã Hết Duyên Nợ Kiếp Này phải hok
Phúc : ừ đúng rồi hát đi
Vy : bài đó Vy hát dở lắm giọng hát bài đó đâu có hợp đâu
Phúc : thi` hát thử đi
Vy : hay để Vy mở đĩa lên cho Phúc nghe, nghe nó hát còn đỡ hơn Vy đó, gà mái rên......
Phúc : vậy đừng hát bài đó, hát bài khác đi bài nào mà Vy hát hay thi` hát
Vy : nhưng Phúc thích bản nào mới đc chứ
Phúc : Phúc thík bản đã hết duyên nợ kiếp này.....
Vy : thôi để Vy cố gắng phát huy giọng "rên" của minh` thêm 1 lần nữa nha
Phúc : hihi hát thì nói hát nói "rên" nghe thấy ghê quá đi
Vy : những ng` có đầu óc xa tầm với mới nghĩ ra như vậy đó
Phúc : muốn chết nữa hả.....HÁT Điiiiiiiiiiiii...... : kiếp trước mắc nợ Phúc mà Phúc ơi......khổ thân tôi
Vy : Thôi e về đi còn chi đâu ng` hỡi......từ nay tình ta đành chia 2 đường yêu đương ngày xưa nồng say giữa 2 đứa giờ xem tựa như giấc mơ.........Một khi câu chia lìa nhau em nói đớn đau anh cũng phải chấp nhận....cho em đc nhẹ lòng...ôm trọn cuộc tình mới kia.......Bỏ quên thật sao những đắm đuối mặn nồng lúc ấy ta trao nhau....Sao hok cho anh cùng người viết tiếp câu thương.......sao em đành tâm đành tâm nói ra.....câu chia lìa nhau để đau xót tim anh......nổi cô đơn tìm về bao đêm thức trắng ghé ngang qua ở lại cho thêm trống vắng 1 minh` anh thầm mong thời gian thật mau lướt qua........ : mệt bỏ xừ
Vy : đc chưa công chúa
Phúc : ủa hết rùi hả
Vy : còn 1 lời nữa mà mệt quá  không hát nữa đâu bài này dở quá đi
Phúc : vậy cũng hay rùi hihi.........Vy dễ shương ghê : tại hát cho nghe mới khen minh` chứ thật đâu phải vậy 
Những lời ca đó, những khúc hát đó đâu ngờ mai này tui sẽ cô quạnh bên khung cửa sổ hát về Phúc.........tình yêu nào cũng thế chẳng ai có thể bên nhau trọn đời và ít khi ai yêu trọn vẹn hết con tim minh` mà hok vấn vương ng` xưa......ngày tháng êm đềm trôi qua ngày nào tui cũng lo tận tình cho cô ấy từ giấc ngủ đến bữa cơm.......hok hề để cô ấy đụng vào bất cứ việc gi` nặng nhọc.......1 ngày rồi 2 ngày...cho đến ngày chị Thảo vào trại và đêm sau chị ấy sẽ chuyển xuống ngủ, có thể ngày đó là ngày tui cảm thấy tuyệt vọng nhất khi ở trong trại Hòa Long này.........

7h tối..............
đưa Phúc qua chơi cùng anh em Phúc ở khu dưới, tui khu trên thi` khu trên hay chọc Phúc lắm, còn khu dưới toàn bạn trại cũ của Phúc hok........ngày hôm nay tui cũng vui như mỗi ngày vi` lúc nào bên tui nụ cười thiên thần đó vẫn mở..........nhưng đâu ai ngờ.....
anh Toàn : Vy lại đây anh nói nghe : tui cứ nghĩ lại là chuyện của bà Thảo chứ hok phải chuyện gi` khác
anh Bảy Viễn : lại đây tụi anh nói cho em nghe cái này : càng lúc càng nghiêm trọng rùi
Vy : gi` vậy mấy anh? : lòng tui tự nhiên bất ổn khi thấy khuôn mặt hinh` sự của mấy anh "đại"
anh Toàn : anh nói em gái nghe nè, cái con nhỏ Phúc đó....em đừng có tiếp xúc với nó nhiều nữa
Vy : là sao anh, em hok hiểu : tim bắt đầu đập nhanh rồi
anh Toàn : khoan nói chuyện đó đi, em đó, em chơi hàng rùi đúng hok : lúc này thi` chị Tuyền liếc tui rùi thui đành khai hết
Vy : anh đừng buồn em nghen, tại ở đây em chán quá nên chơi có vài lần àk : nói chơi nhiều cho bị ăn tát à
anh Toàn : anh biết gi` sớm muộn em cũng chơi, thui anh hok trách mà từ h em đừng có đụng vào xi` ke, hối hận lắm đó em
Vy : dạ em hứa........hok chơi nữa .....
anh Bảy Viễn : em lỳ quá Vy ơi
Vy : em hứa hok chơi nữa rùi mà
chị Tuyền : là em kêu nó chơi đó, từ h nó hok chơi nữa là đc rùi đừng chỉnh nữa mệt quá
anh Bảy Viễn : mày hay quá, em gái mày mà mày còn xúi bậy nó
chị Tuyền : đm nó có nghiện đâu mà sợ : thật ra cũng gần sắp nghiện lắm rồi
Bảy Viễn : móa mày im à......dậy em út mà dậy kiểu gi` đék hiểu nữa : tui chỉ ngồi im lặng thui chứ biết nói gi` thêm h
anh Toàn : 2 vợ chồng im đi để minh` dạy em minh` cái mấy bạn
anh Vinh : thui nói cho Vy nó biết luôn đi Toàn : nó đã tới
anh Toàn : em mai xin chuyển qua con Thảo ở luôn đi...nó xin tối nay chuyển xuống rùi đó
Vy : thôi anh, em ở với Phúc hà
anh Toàn : em còn khờ lắm Vy ơi.....con nhỏ Phúc nó lợi dụng em thôi, em biết hok em gái : nghe tới đây bắt đầu tim tui đập loạn lên, tui chẳg hiểu sao anh Toàn lại nói như thế
Bảy Viễn : con nhỏ đó nó già đầu lắm rồi.....em ở với nó việc phòng việc ăn ở của nó anh thấy toàn em làm, em giống con ở của nó quá đi
anh Toàn : nó giả bộ yếu để em làm cho nó hết.....đó h anh thấy em có làm gi` cho ai đâu....bộ nó cắt cơn đến nay 1 tuần rùi chưa hết mệt sao
Bảy Viễn : nó Si thời ky` cuối em ở chung với nó dễ bị nhiểm lắm em biết hok em gái
anh Toàn : em nằm kế bên tối ngủ lỡ 2 đứa mà ôm nhau....lỡ em bị gi` trên ng` rùi ôm nhau, con nhỏ đó em thấy nó nổi “hột xoàn” chưa, coi chừng nghe em, hay chuyển qua chỗ khác mà ngủ đi hok thi` ngủ dưới đất chờ có phòng.....
Tôi chỉ im lặng, im lặng nghe từng lời nói của mấy ảnh....chỉ nhìn nhìn thế thui.........tim tui đau lắm có ai thấu chăng từng lời nói như từng con dao nhọn đâm vào tim tui vậy.......
Bảy Viễn : tụi anh nói em hiểu hok.....mấy đứa si thời cuối trước lúc phát bệnh da dẻ hồng hào đẹp lắm, em đừng có thấy vậy mà ham, mốt phát bệnh 1 cái hột xòn hok đó….con nhỏ đó nó là quỷ cái đội lốt cừu non, còn em nè em là con thỏ trong lòng bàn tay của nó đó.....nghe lời tụi anh, tụi anh nhìn ng` hok bao h lầm đâu, em hỏi Toàn Vinh đi hỏi hết anh em ở đây coi ai hok nhìn ra bộ mặt thật của nó
Chị Tuyền : có nặng lời với con người ta quá hok đó mấy cha, hay cưa hok được con nhỏ nên h phá cho hôi vậy hả…
Các bạn ơi cho tôi hỏi có phải tui là con thỏ non ngây thơ hok, có phải tôi đang bị ng` tui thương yêu lừa dối lợi dụng tui hok.......sao đầu ốc tui lúc này trống rỗng thế..........chỉ biết rằng tim minh` đang đau lắm đau lắm.........có ai biết hok???
Vy : em hok biết nữa....mà mấy anh nói vậy thi` hình như đúng vậy rùi.........
anh Toàn : rồi từ từ em sẽ thấy con quỷ đó như thế nào thui.......lên đây ngồi với anh
Vy : ừ anh......
Tôi lên ngồi kế anh Toàn ảnh nói nhiều lắm nói nhiều về Phúc lắm....Phúc lợi dụng tui lợi dụng lòng yêu mến của tui.........tui chẳng biết nói gi` chỉ biết rằng rất lâu rồi tui chưa đc khóc rất lâu rồi........tui chỉ biết ôm anh Toàn khóc thật lớn khóc thật thảm thiết giống như 1 đứa bé biết hok còn cha mẹ........ như trái đất này hok còn quay nữa...........những ngày tháng đó là Phúc lừa dối tui ư??? hok muốn nghĩ nữa chỉ muốn khóc thui chỉ muốn khóc thật lớn thui........tim tui tim tui đang siết chặt lại cố gắng lắm cố gắng lắm tui mới ép nó hok nghĩ nữa hok muốn thấy mặt Phúc nữa tối nay tui sẽ xin chuyển phòng.........rùi từ ngày mai tôi với Phúc dù có ở gần cũng như xa cách............
Vy : bố Định hôm nay con sang chị Thảo ngủ đc hok bố : hok muốn gặp Phúc nữa hok muốn!!
Bố Định : ngủ thi` ngủ đừng có quậy, con Thảo nó mới cắt cơn xong biết chưa
Vy : biết rồi mà bố, đâu phải lần đầu tiên đâu nè...
Bố Định : ừ bố về phòng đây
Vy : bố ngủ ngon

Cuối cùng 9h cũng đã tới........
Không cần phải nói thêm làm gi`, chẳng cần phải nói với nó minh` sẽ chuyển phòng.........cả cuộc đời này tui hận kẻ nào dối gạt tui............
Phúc : hôm nay Vy hok ngủ với Phúc hả? : khuôn mặt thiên thần đó bây giờ hok còn nữa, là 1 kẻ giả dối 1 kẻ giả dốiiii dựa vào lòng thương yêu của kẻ khác
Vy : ừ Vy về phòng đây : tui hok muốn phải đối mặt nó.....tui sẽ yếu lòng mất, cứ đi thẳng đừng nhìn về phía sau sẽ hok còn thấy nhói nữa
anh Tòan : Vy em......anh nói rồi nha hok có được chơi hàng nữa đó
Vy : em biết rồi mà anh hai.......... “em xin lỗi em hok làm đc, giờ em đau lắm anh hai biết không.....em xin lỗi em thất hứa” : nói dối lại càng nhói
anh Tòan : ừ em ngủ sớm đi đừng có buồn khóc đập đồ nữa phòng em đối diện cửa sổ anh, em làm gi` là anh thấy hết đó  : anh ấy đọc đc hết những suy nghĩ của tui......
Vy : có tấm màn rùi mà sao anh thấy được
anh Tòan : ừ anh nói em vậy thui, chắc em hiểu anh muốn nói gi` mà
Vy : em biết rồi em dzô phòng đây
anh Tòan : ngủ sớm đi em
Vào phòng rồi nước mắt tôi lại rơi, sao lại phải khóc vi` ng` như thế.....tại sao vậy trời ơi sao Phúc lợi dụng Vy.......Vy đau lắm đau lắm Phúc à...............chị Thảo thấy tôi khóc chỉ biết an ủi tui bằng hàng để tui đc quên, để tui đc bay bổng hok còn phiền não nữa.........bây h tui chỉ biết trút tâm sự của minh` nổi đau của minh` vào Cô Ba thôi.......xin Cô hãy mang đi hết........tui chỉ biết hút rùi hút vậy mà tại sao đầu óc tui luôn nghĩ về những lời nói của anh em........về Phúc.........chợt hiện về những ngày qua tui thấy Phúc vui đùa bên tui thấy Phúc nằm trong lòng tôi.......tim tôi lại nhói nước mắt lại rơi......làm gi` đây để xóa hết xóa hết những gi` đã xảy ra xóa hết những gi` tui đã dành cho Phúc.......thời gian qua rùi sẽ hok bao h quay trở lại.....tui hok dám cầu xin thời gian quay lại chỉ ước 1 điều những chuyện đó hok phải là thật chỉ là 1 giấc mơ thế thui...........càng nghĩ càng đau đầu.........tui đập đầu vào tường rất mạnh rất đau mà nổi đau thể xác có bằng đc với tâm hồn hok???? các bạn biết rõ mà hok cần tôi phải nói........đập mãi cho tới khi hok còn sức lực để đập nữa tui kiệt sức mệt mỏi té ng` xuống........nhắm mắt lại cố gắng hòa vào Cô Ba, cố gắng xóa hình bóng đó..........trong giờ phút này đây quên đc bao lâu thi` quên....hok muốn từng tích tắc luôn phải nhớ về Phúc...........cô Ba đưa tui vào cõi phiêu linh đưa tui vào giấc mộng........

7h sáng............
chị Tuyền : Vy dậy em.......Vy dậy nè
Vy : hơ, gi` vậy chị?
Tuyền : tối em làm cái gi` mà đập đùng đùng bên đây vậy hả?
Vy : chị biết rõ về em nhất mà sao còn phải hỏi em làm gi` : lại muốn khóc......tôi thật sự yếu đuối vậy sao
Tuyền : kệ nó em à.....chị biết con nhỏ đó nó còn già đầu hơn cả chị nữa kìa.....nhưng em nè chưa chắc gi` là nó đã lợi dụng em
Vy : chị nói giúp cho nó làm gi`.........em ngu....em chịu
chị Thảo : 2 ng` nói chuyện con nhỏ đó làm gi` mệt óc : đâu giật mình dậy xía dzô
Tuyền : bạn dậy luôn đi bạn, còn cà nhựa cà nhựa nữa
Thảo : thui vào làm vài bi nữa đây, canh cửa nhà tắm dùm nha 2 chị "đại" : dân nghiện nặng nó như thế đó...dậy là đòi chích đòi hút liền
Vy : em hok muốn ăn sáng chị ơi......em muốn nằm trong phòng hà : thật ra là hok muốn gặp 1 ng`
Tuyền : em chơi hoài.......chị biết hồi tối 2 đứa ngồi đây hút mà
Vy : chơi cho chết mẹ cho rồi chị ơi
Tuyền : em khờ quá Vy, vi` 1 đứa như vậy mà buồn đáng hok
Vy : ừ rùi sẽ qua, dù sao bạn bè chó đẻ thi` nhiều mà
Tuyền : chị nói em nghe nè.....làm cái gi` mà minh` thấy là đúng thi` cứ việc làm đừng để tâm những gì thiên hạ nói kể cả chị cũng thế hiểu chưa
Vy : h em làm gi` đây chị hả? : nước mắt lại rớt......mày là ngu dốt mà Vy
Tuyền : trong lòng em muốn làm gi` thì em làm, chị hok có cấm em mấy chuyện này đâu : đúng là chị tôi, tôi nghĩ gi` bả biết hết còn tài hơn anh Tòan
Vy : em chỉ muốn hỏi cho ra lẽ thui.....em thấy Phúc chưa thật sự là đã lợi dụng em
Tuyền : có cần chị giúp hok?
Vy : em muốn tự em hỏi và Phúc phải trả lời thật lòng với em
Tuyền : vậy dậy đc rùi đó, h là cơ hội tốt cho em nè mấy chả ở trong phòng đánh bài hết rồi khỏi ai để ý em nói chuyện với nó nữa
Vy : vậy h em hỏi rõ nó luôn hả chị
Tuyền : lòng em đang muốn thế còn gi`
Vy : vậy chờ chị Thảo xong tụi minh` qua đó luôn
chị Thảo : xong rùi nè đi ăn sáng thôi......ăn xong có sức rùi hỏi em
Vy : ừ mình đi
Tôi qua khu B thấy Phúc đang ngồi xích đu với mấy anh em..........nhưng đôi mắt ấy đang hướng về trước cửa Hậu Trường nơi mà tui đang ngồi ăn sáng..........tui hok biết minh` có đủ can đảm để hỏi Phúc những chuyện như thế hok nữa........và nếu tui hỏi Phúc rồi thi` mọi chuyện sẽ ra sao đây??????
Phải cố gắng Vy à.....mày hok hỏi cho rõ lương tâm của mày sẽ còn phải khổ dài dài.........thà 1 lần đau thật đau còn hơn cứ mãi đau nhói thế này........lấy hết can đảm đón nhận những lời của Phúc.....đón nhận sự thật hay giả dối.......cố lên mày ơi
Vy : Phúc ơi.. : sao tui run thế này......
Phúc : gi` vậy Vy...
Vy : lên đây Vy nói chuyện này… : Phúc bước từng bước tới nơi tui đang ngồi....từng bước Phúc tiến tới tui càng run......càng lo sợ
Phúc : gi` vậy?
Vy : dzô hiệu trường rùi Vy nói : vừa nói tui vừa kéo tay Phúc vào trong HT
Phúc : sao hôm nay Vy lạ vậy?
Vy : rùi Phúc biết.... : run quá
Phúc : Vy nói đi Phúc nghe nè : hinh` như cả Phúc cũng đang run lên vi` hồi hộp thi` phải
Vy : Vy hỏi thật lòng Phúc trả lời thật nha, đừng nói dối Vy.....đc không?
Phúc : hôm nay Vy sao vậy.....
Vy : hok sao hết.....Phúc hứa đi, Vy hỏi Phúc trả lời thật cho Vy nghe đc rùi
Phúc : ừ Phúc hứa trả lời thật lòng....... : đôi mắt lo lắng ấy đang nhin` vào tui rất nồng nàn
Vy : Phúc sống chung với Vy.....Phúc coi Vy là gi` của Phúc vậy?
Phúc : hỏi gi` kì vậy......Vy sao vậy nói Phúc nghe đi, đừng vậy nữa Phúc sợ lắm
Vy : Phúc lợi dụng Vy hả.....thấy Vy quan tâm lo lắng cho Phúc Phúc lợi dụng nó phải hok?
Phúc : Phúc lợi dụng Vy????? ai nói như vậy với Vy thế?????
Vy : Phúc sống với Vy có bao giờ thật lòng với Vy chưa hay chỉ lợi dụng Vy thui....... : tui tránh né cặp mắt ấy hok muốn đối diện nó tui sợ minh` sẽ phải khóc khi nhin` thẳng vào Phúc
Phúc : Vy hỏi vậy là sao Vy có gi` để Phúc lợi dụng.....việc gi` mà Phúc phải nói dối Vy
Vy : Vy hok biết.....nhưng có phải thế không, Phúc làm như vậy là biết đang giết Vy không
Phúc : Vy đi nghe những lời nói của ng` khác rùi quay lại nói Phúc lợi dụng Vy......Phúc thất vọng quá : cô ấy khóc.......khi nói xong câu ấy cô ấy lại khóc....nước mắt của kẻ dối gian hay thật lòng đây.........bỏ tui ngồi đó Phúc chạy thật nhanh về phòng........tui chỉ nhin` theo hok biết nói gi` đây nhưng tui muốn nắm tay Phúc kéo lại lắm, muốn Phúc đừng đi mà sao đôi chân tui bàn tay tui nặng thế sao lại thế.......
Tôi cứ ngồi như 1 con khùng trong HT......mãi nghĩ câu cuối của Phúc đã nói trước khi bước ra khỏi căn phòng này..........là thật hay giả dối đây tui có nên nghe lời Phúc nói hay hok? hay nghe anh em tui nói đây........đau đầu quá cả tim nữa đau quá ước gi` bây h tui gặp đc ng` có thể cho tui biết rõ mọi chuyện......"nó là con quỷ đội lốt cừu non" ............. "Vy đi nghe ng` ta nói rùi quay sang nói Phúc lợi dụng Vy.....Phúc thất vọng quá" .............aaaaaaaaaaaaa............. ra khỏi đầu tui đi đừng đeo bám tui nữa.......
chị Tuyền : em sao vậy Vy.....nói nó chưa sao lại khóc nữa rồi nó làm gi` em.....ĐM chị qua đập nó chết mẹ nó cho em đừng khóc nữa em
Vy : đừng chị, Phúc có làm gi` em đâu.....Phúc chỉ nói em nghe lời ng` khác rùi nói nó như vậy.....nó nói nó thất vọng về em lắm.....nó khóc chạy về phòng rùi chị ơi.......em phải làm sao nữa đây chị......huhuhu.....em khổ quá chị Tuyền ơi......
chị Tuyền : em thương nó rồi phải không…con nhỏ đó trước đây được nhiều người thương lắm....đừng giấu chị nữa.....chị hiểu em nhất trong đây mà
Vy : híc híc em làm gi` nữa hả chị....em yêu nó lắm..... : lúc này đây tui hok còn gi` phải che đậy tình cảm của minh` làm gi` nữa......tui yêu Phúc rất nhiều rùi
chị Tuyền : thui em nín đi....chị chắc nó cũng đang khóc bên phòng đó
Vy : thà em giấu tình cảm của minh` còn hơn cho nó lợi dụng lừa dối em
chị Tuyền : biết đâu nó cũng thík em thi` sao???em hãy làm những gi` em cảm thấy nó đáng để làm...em hiểu chị nói hok Vy???
Vy : hok lẽ bây h em qua đó nói em yêu nó sao???
Tuyền : không cần phải nói đâu em....chỉ qua tiếp tục hỏi nó thui....hãy làm theo cách của em
Vy : em hok dám qua....hồi nãy em thấy nó giận em lắm
Tuyền : có khi bây h nó đang mong em qua đó
Vy : vậy hả chị......đợi 1 chút nữa em bình tĩnh lại em qua
Tuyền : ừ nín đi em, chùi nước mắt hết đi lúc em khóc em xấu quá trời luôn
Vy : có ai khóc mà nhin` đẹp đâu
Tuyền : nhiều loại ng` mà em....binh` tĩnh lại rùi qua đi
Vy : ừm..
Sao mọi chuyện lại phức tạp thế này chẳng biết phải làm sao mới gọi là đúng là hok sai lầm.........nếu tui bước chân vào căn phòng đó tiếp tục nói những lời hok nên nói và vô tình hok biết đó có khiến cho Phúc ghét tôi hay hok........nhưng dù sao đi chăng nữa hôm nay nên giải quyết mọi chuyện..........có đau đớn mới có ngày khôn lớn........mỗi chuyện điều theo ý muốn của minh` thi` hok thể nào khôn lớn với cuộc đời được........

Đúng như những gi` chị Tuyền đã nói Phúc đang khóc trong phòng.......đứng trước cửa phòng mà lòng tôi nghẹn đau.......đi thật chậm đến bên Phúc, Phúc chỉ cúi đầu xuống mà khóc.....có nên ôm hay hok hay là nói tiếp đây.........thui nên nói rõ tất cả....
Vy : Phúc đừng khóc nữa chỉ cần Phúc giải thích cho Vy hiểu là đc rùi.......đừng khóc nữa
Phúc : giải thík cái gì nữa hả? : từng dòng lệ Phúc rơi......tim tui rối quá....mà sao tui hok đưa đôi bàn tay mình lên để lau đi những giọt nước mắt đó được…
Vy : Phúc biết lòng Vy đang muốn Phúc giải thích chuyện gi` mà
Phúc : nếu Vy tin mấy ng` đó nói thi` Vy đi mà tin đi, hỏi Phúc làm gi` nữa : càng lúc nước mắt ấy càng rơi nhiều.........tui làm sai chăng
Vy : Vy không tin ai cả......Vy chỉ tin sự thật.....Phúc đừng khóc nữa nín đi
Phúc : kệ Phúc, Vy đi đi.........Sự thật sao? vậy sự thật trong lòng Vy là Phúc lợi dụng Vy phải hok
Vy : Vy hok biết....vi` hok biết nên Vy mới hỏi Phúc
Phúc : Vy sống bên cạnh Phúc khổ lắm hả????
Vy : Vy đâu có bao h nói như thế....Phúc đừng nghĩ như vậy mà
Phúc : vậy ở bên Phúc Vy cảm thấy như thế nào, khó chịu gò bó hay hạnh phúc hả???
Phúc : chứ Phúc ở bên Vy thi` Phúc thấy an toàn lắm, vui lắm Vy biết không???
Vy : Vy cũng vậy....chưa bao h Vy thấy ở bên Phúc mà gò bó khó chịu cả......Phúc đừng nghĩ như vậy
Phúc: vậy tại sao còn nghĩ Phúc lợi dụng Vy, những chuyện Vy làm Phúc đâu có kêu, đâu có bảo......sao nói với Phúc như vậy??? : sao mà càng lúc càng khóc nhiều hơn vậy nè trời.....
Vy : Vy hok biết, nghe mấy ảnh nói như thế tự nhiên Vy buồn lắm buồn đến nổi khóc như con ník luôn Phúc biết hok
Phúc : ng` ta nói là tin ng` ta, vậy bao nhiu ngày nay Phúc ở bên Vy Vy hok tin Phúc đúng hok
Vy : có bao h Vy nghĩ như vậy đâu sao Phúc toàn nói như dzậy vậy? Vy thík ở bên cạnh Phúc mà....lúc nào cũng muốn ở bên Phúc lo lắng cho Phúc quan tâm cho Phúc.....muốn cõng Phúc mãi trên lưng minh`…ôm Phúc trong lòng minh` Phúc biết hok???
Phúc : Vy thương Phúc hả??? : đôi mắt ngạc nhiên nhìn thẳng vào tui, tự nhiên nói 1 hơi luôn vậy trời giống tỏ tình hơn là hỏi chuyện...
Vy : bộ Phúc hok cảm nhận đc hả.....Vy biết Phúc ở bên ngoài có bạn trai rùi và Vy còn biết Phúc đang thương thằng bồ cũ nữa....Vy luôn giấu cảm xúc lại mỗi khi gần bên Phúc.....Phúc có biết đâu…
Phúc : Vy hok sợ họ bảo minh` này nọ hả?
Vy : nếu Vy sợ thi` Vy hok nói Phúc nghe làm gi` cả.......
Phúc : nhưng lần đầu tiên trong đời Phúc quen con gái...........
Vy : Vy đâu có ép Phúc phải quen Vy, mai Vy chuyển phòng rùi trả lại không gian riêng cho Phúc là được mà
Phúc : sao phải chuyển, hok muốn thấy mặt Phúc nữa hả
Vy : đã ra như vậy rùi làm sao mà còn ở chung được
Phúc : Vy ngốc quá đi....... : đột nhiên Phúc ôm tui.....chợt nhận ra minh` có giá trị trong tim Phúc hihi…hạnh phúc!!
Vy : ..............................
Phúc : Phúc cũng thương Vy lắm nhưng Phúc chỉ nghĩ là cảm giác bạn bè thui....h Phúc biết cảm giác đó là gi` rùi..........nhiều lần nhin` Vy lâu lắm Phúc hok muốn rời mắt ra khỏi Vy…
Vy : Vy cũng vậy........luôn luôn hướng đôi mắt minh` về Phúc......Vy hok dám nghĩ Phúc thương Vy đâu.......
Phúc : sao Vy biết, Phúc mới là ng` bất ngờ khi biết Vy thương Phúc nè......Phúc như vậy mà Vy thương Phúc...... hok tin nổi
Vy : vậy nói Vy nghe Phúc thương Vy vi` cái gi`?
Phúc : tính tình của Vy đó......vậy còn Vy thương Phúc vi` cái gi`? : hinh` như những câu nói ấy làm tim tui siết lại.....nhưng lần này là hạnh phúc chứ hok phải đau đớn.....
Vy : Vy hok biết thương Phúc về cái gi` nữa, nhưng lần đầu ở gần nhau thi` Vy có cảm giác lạ với Phúc rùi
Phúc : xạo quá đi.....miệng Vy lúc nào cũng ngọt như thế hả
Vy : với ai cũng xạo nhưng với Phúc Vy xin thề hok bao h nói dối Phúc đâu, nếu gian dối nửa lời thi` cho ông Trời đánh chết Vy đi
Phúc : tin rùi.....vậy bây h còn nghĩ Phúc lợi dụng Vy hok??
Vy : còn chứ......
Phúc : Vy đi chết đi............ : đẩy tui ra liền
Vy : chết rùi có khóc hok, có buồn có nhớ hok
Phúc : hứ.....ai thèm nhớ chi ng` như vậy
Vy : ng` sao? đẹp quá phải hok nè
Phúc : hok có rảnh mà giỡn với Vy nha
Vy : Vy thương Phúc lắm đó biết không hả : tui ôm thật chặt siết Phúc vào lòng minh`, hok còn hạnh phúc nào hơn lúc này
Phúc : thương Phúc thi` đừng nghi ngờ Phúc nữa, đừng chuyển phòng đc không Vy : Phúc cũng vòng tay qua ôm lấy tui…ôi thật tuyệt vời
Vy : vậy chịu làm vợ Vy hok....hok chịu thi` Vy chuyển phòng
Phúc : nhưng Phúc như vậy làm sao dám quen Vy......Vy không sợ hả
Vy : chỉ cần Phúc bên cạnh Vy hok gạt Vy là Vy hạnh phúc lắm rùi.....Vy hok quan tâm Phúc bây h như thế nào cả.....làm vợ Lý Nhật Vy này nhé Vũ Hoàng Phúc......
Phúc : Phúc hok biết đâu.....Phúc hok muốn Vy như Phúc lúc này đâu
Vy : Vy hok cần biết Vy hok quan tâm hok để ý gi` cả.......đừng từ chối Vy mà
Phúc : suy nghĩ kỹ đi rùi hỏi Phúc??
Vy : 1 2 3 4 5......rùi xong..........: tui quỳ xuống trước mặt Phúc.....
Vy : tui quỳ xuống đây cầu xin em hãy làm vợ tui hãy cho tui cơ hội lo lắng quan tâm cho em suốt cuộc đời này dù em có ra sao dù em có thế nào đối với tui hok quan trọng.....chỉ muốn đc ở bên cạnh em......mãi yêu thương em.....em có đồng ý hok???
Phúc : trời ơi hok có hoa hok có nhẫn mà đòi cầu hôn ng` ta hả đừng có mơ mộng quá nha chàng
Vy : rùi hiểu rùi, nhẫn cỏ em có lấy hok??? ở đây làm sao tui đào ra nhẫn vàng hay kim cương cho em
Phúc : ờ…nhưng hok có hoa hok lấy chàng đâu ngốc ơi
Vy : vậy xin em hãy tưởng tượng hoa dại là hoa hồng đc không
Phúc : thui thông cảm cho đó lấy gi` làm cũng đc miễn sao có 2 thứ đó à......7h tối nay đem đủ cho tui à nha
Vy : sao hok phải là bây h mà 7h???
Phúc : tham vợ thế sớm muộn gi` cũng là vợ chàng thui......bây h em muốn đc hôn đc ôm....chiều đc hok......
Vy : những gi` em muốn tui làm sao dám cãi đây
Phúc : vậy lên giường nằm đi đứng hoài mỏi chân quá
Vy : ừ công chúa.........
Chúng tôi trao nhau từng nụ hôn mỗi nụ hôn là mỗi niềm hạnh phúc........phút giây này cứ ngỡ như giấc mơ…từng bước từng bước Phúc dắt tôi đi lạc về đâu….chốn thần tiên nào….đôi môi ấy thật ấm áp, thật mềm mại quyến rũ tui say đắm hok thể nào tách rời……hok sao dứt ra đc........tui yêu cô ấy quá rùi............
Hôm nay đúng là 1 ngày hạnh phúc của cuộc đời tui........đêm nay nhiều sao thế ánh trăng mờ mờ ảo ảo tạo nên 1 phong cảnh thật kỳ diệu lãng mạn quyến rũ.........đúng là 1 ngày may mắn đây tối nay cầu hôn ngoài bờ hồ thì hết từ chối đc........

Vy : chị Tuyền ơi 7h rùi kìa, chị qua kêu Phúc ra bờ hồ dùm em đi ha
Chị Tuyền : hết nói nổi gi` mà cầu hôn nữa, làm như mới biết iu, mới lớn hok bằng
Vy : trời chị này, thì Phúc muốn như vậy mà, mà như vậy nó có ý nghĩa hơn chị ơi chứ thík nhau rùi quen vậy thi` có ấn tượng gi` đâu
chị Tuyền : hồi đó chị mày quen cha Bảy Viễn lẹ làng nhanh chóng đó thui ấn tượng gì nữa chi hok biết
Vy : trùi ơi là trời 7h rùi chị nói hoài đi, nó bực nó giận nhõng nhẽo là chết em đó
Chị Tuyền :  chưa gì đã lòi tính sợ vợ rùi em gái
Vy : mệt chị quá hok kêu em nhờ người khác
chị Tuyền : từ từ đi nè bà nội
Vy : chị em không mà chơi nhau thế đấy, em ra bờ hồ trước đây
Đứng ngoài bờ hồ mà tim tui cứ đập loạn cả lên thiệt tình.....nào là nhẫn cỏ nào là hoa.........nhẫn thì xấu hoắc xếp đại chứ chả biết phải làm sao cho đẹp cho hợp mắt, chỉ biết nhìn vào là hình 1 chiếc nhẫn, hoa thì chôm, đúng là cầu hôn kiểu tù tội nó khác thường thế đấy.............đang ngồi nhìn ngắm 2 thứ trên tay thì vợ tương lai ra
Phúc : Wow hôm nay đẹp quá ha
Vy : ừ ông trời ổng giúp Vy mà
Phúc : tự tin quá ha, tại hên thui đó nghen...........rùi có 2 thứ đó chưa hả
Vy : hố hố vậy nghĩ xem có chưa nè
Phúc : giọng cười thấy ghét......coi chừng bị từ chối đó
Vy : hihihi thui giỡn thui mà, h có cần quỳ xuống cầu hôn như hồi sáng nữa hay hok nè
Phúc : thôi khỏi, nghe nổi da gà hết.....đó, đeo đi : nói vậy là biết rùi đúng hem các bạn
Vy : kì zạ hok cần nói hả
Phúc : có hay hok....biết trước hok từ chối rùi vậy nói làm gi` nữa ngốc quá đi à....h có đeo vào hok, hok đeo thi` về phòng nha
Vy : vậy từ h là vợ của Vy rùi nha : tui kéo Phúc xuống ngồi dựa vào lòng mình và trao nhẫn cỏ cho em
Phúc : vậy hứa với Phúc đi tin Phúc nha được hông?
Vy : đến h này rùi mà Phúc còn nói mấy lời đó làm gì nữa
Phúc : hok có đâu, tại Phúc sợ Vy lại đi tin lời ng` khác rùi quay sang ăn hiếp Phúc thui
Vy : ừ Vy hứa hok tin ai hết, tin Phúc, tin nhữg gi` Vy thấy đc chưa, hok tin = lỗ tai nữa
Phúc : ừ hihihi.......làm chồng Phúc rùi có hối hận hông đó hả, Phúc hok muốn Vy vi` nhất thời mà.....
Vy : vậy cho Vy hỏi nè làm vợ Vy thì có hối hận hok có tiếc nuối cái gi` hok? trả lời Vy đi rùi Vy trả lời lại cho
Phúc : hok có, hạnh phúc lắm vui lắm đó......
Vy : ừ vậy thì bây h vợ của tui biết câu trả lời rùi đó
Phúc : trời ăn cắp kịch bản hả.....
Vy : Vy hok ăn cắp mà vi` câu trả lời của Vy cũng như Phúc thui mà
Phúc : Phúc sợ Vy sẽ hối hận, Phúc như vậy hok biết còn ở bên Vy đc bao lâu nữa
Vy : thôi im đi......đừng nói tới mấy chuyện đó nữa nếu Vy sợ thi` Vy đã hok ở chung với Phúc hok yêu Phúc làm gi` cả
Phúc : Phúc xin lỗi mà Phúc hok muốn đâu tại Phúc sợ thui, sợ rùi 1 ngày......
Vy : Phúc im đi nói nữa Vy giận thật đó
Phúc : ừ hok nói nữa đừng bực nha
Vy : ừ hok bực......vợ nè bây h minh` đang vui vẻ đang hạnh phúc thì cứ việc tận hưởng đi còn tương lai sau này thi` mặc nó chuyện sống chết rùi ai cũng phải gặp vợ đừng suy nghĩ gi` hết.....đc không
Phúc : vợ biết thế nào cũng phải đi trước chồng lúc đó sao vợ nhẫn tâm đây
Vy : chồng biết chứ nhưg mà đừng nghĩ tới, cũng còn tới mấy năm nữa lận mà biết đâu lúc đó tui cưới vợ khác thi` sao
Phúc : thấy ghét chưa gi` đã muốn kiếm vợ khác rùi : đẩy ra rùi
Vy : ai kêu nói bậy hoài chi zạ hả, bực bội : kéo dzô lại
Phúc : ừ thui cũng đc, kiếm đi cho kiếm luôn đó tối về đừng có mong đc ôm
Vy : ôm vợ bé vẫn sướng hơn vợ nhà
Phúc : sướng nè : cẩu xực xí quách
Vy : đau quá ui da đau quá vợ ơi
Phúc : cho chừa lăng nhăng
Vy : trùi ui làm như tui đểu lắm vậy nhìn đi, đẹp zai vậy mà
Phúc : ôi nhìn xuống hồ coi đi, quỷ sứ mà cứ tưởng thiên nga
Vy : trời xấu vậy trời : tui làm bộ soi mặt xuống hồ
Phúc : hahaha tự nhận luôn rùi hả
Vy : xời chuyện nhỏ, vuốt tóc lên cái là đẹp lại liền
Phúc : ừ đẹp nhất vẫn là đôi mắt của chồng
Vy : mắt vợ cũng đẹp vậy.........
Phúc : biết lâu rùi nói chi ngại quá
Vy : ôi trời coi Thúy Kiều nhà ta chảnh kìa
Phúc : hihihi vợ mà là Thúy Kiều thì chồng đâu có cửa
Vy : vợ sao thi` chồng vẫn yêu thui......Vy yêu Phúc lắm đó ngốc à
Phúc : hok biết ai ngốc hơn ai à, ra bụng mẹ trễ hơn tui 11 năm đó nha
Vy : dạ chị, em biết rùi, em ngốc nghếch đc chưa chị.....
Phúc : ừ em, chị đâu có trách em đâu mà em phải khổ sở thế
Vy : khổ vi` ng` mình yêu thi` khổ cả đời cũng đáng mà
Phúc : vậy hả nói mà hok biết nghĩ thì khổ thật đó chồng
Vy : những gi` chồng nói hok cần phải suy nghĩ hay nghĩ suy gi` hết cả chỉ là lời nói từ chính trái tim chồng nói lên thui
Phúc : yêu Vy quá đi.....chắc cả đời Phúc hok quên được lúc này đâu
Vy : về phòng ha, trời bắt đầu lạnh rùi tui hok muốn vợ bệnh đâu nha yếu như sên ngồi 1 hồi trúng gió nữa
Phúc : ờ về phòng ôm thui.......
Về phòng mở phim lên nằm xuống ôm ng` mình yêu thi` quá là hạnh phúc rùi đúng hok các bạn...........tại sao mỗi lần gần bên nhau là thời gian nó chạy nhanh thế nhỉ 9h rùi, khóa cửa phòng luôn rùi.....nhưng ai thèm quan tâm h trong mắt chỉ có vợ thế thui sao vợ tui đẹp thế này nhỉ......nhìn ngắm mãi mà hok chán sao mấy con hồi đó minh` quen nhìn tụi nó hok quyến rũ như Phúc nhỉ......iu quá mù quáng chăng
Nằm ôm vợ xem phim hạnh phúc thế quá trùi ui........lúc nào cũng được như vậy thì hay quá nhỉ lúc nào cũng có vợ kề bên lúc nào cũng đc ôm ấp người mình yêu.............ước gi` phút giây này là vĩnh cửu......mà đúng là nằm kế bên vợ hok kìm nổi chuyện "ấy"..........hình như bị vợ phát hiện ra rùi….
Phúc : thui đừng ôm nữa chồng lên rùi đó...... : đúng là vợ Nhật Vy mà
Vy : ừ lên rùi thì sao, hok được hả?
Phúc : thôi mà hok đc đâu, Vy phải nghĩ cho Vy chứ đừng có như vậy.....
Vy : Vy nói rùi Vy hok quan tâm Phúc ra sao cả......giờ Phúc là vợ Vy là của Vy Phúc hiểu chưa
Phúc : đừng mà Vy, Phúc cũng muốn nhưng phải nghĩ cho Vy, Phúc hok muốn Vy sẽ như Phúc đâu
Vy : nếu ng` làm Vy bị si là Phúc Vy chấp nhận....h cho là hok đứa nào muốn chuyện đó đi nhưg Vy cũng sẽ làm, Vy muốn minh` là 1, là của nhau
Phúc : sao Vy khờ quá vậy rùi Vy sẽ hối hận đó
Vy : Vy nói rồi nếu Vy đã nghĩ tới chuyện sẽ hối hận thì Vy hok bao h ngỏ lời cầu hôn Phúc đâu......
Vy : với Vy lúc này và mãi mãi về sau.....Vy cũng hok hối hận, hok bao h hối hận cả
Phúc : rùi có 1 ngày Vy như Phúc thì sao......Phúc hok muốn thấy vậy đâu
Vy : Vy chấp nhận hết có chết cũng hok sao vi` chết dưới tay ng` mà minh` yêu quý nhất cuộc sống này thi` có gi` để phải nuối tiếc......
Phúc : Phúc hok cho Vy làm vậy đâu........nằm qua bên kia đi
Vy : nhưng Vy muốn làm........
Phúc : hok là hok, Vy còn nhỏ lắm Vy ơi muốn chưa tới 30 tuổi là lìa trần sao?
Vy : mai này Phúc sẽ bỏ Vy đi 1 nơi xa lắm đúng không???
Phúc : ừ…….
Vy : vậy cho Vy đi cùng đi, đi đâu cũng đc miễn có Phúc thui nơi nào Vy cũng đồng ý cùng Phúc đi qua mà
Phúc : dù bây h minh` có làm đi chăng nữa thi` Phúc vẫn là ng` đi trước Vy........
Vy : đi trước 1 bước còn hơn là sẽ hok còn gặp nhau vĩnh viễn nữa
Phúc : Vy đừng có suy nghĩ như vậy mà
Vy : Vy hok suy nghĩ gi` hết chỉ muốn Phúc hiểu thui Vy hok HỐI HẬN
Phúc : vậy hứa với Phúc đi, mai này dù có xảy ra chuyện gi` Vy vẫn phải sống cho hết những tháng ngày còn lại được không?
Vy : rùi sau đó minh` lại tiếp tục bên nhau phải hok vợ, dù ở địa ngục hay thiên đàng vẫn sẽ còn gặp lại nhau và tiếp tục yêu thương nha vợ
Phúc : ừm chồng, dù ở đâu cũng sẽ yêu nhau mãi mãi
Vy : vậy chồng có thể đc chưa
Phúc : không….vẫn không được đâu…mình hôn nhau thôi nha chồng đừng làm chuyện ấy…
Vy : vợ đừng nói nữa…chồng yêu vợ lắm rồi chồng sẽ chết ngay trong đêm nay nếu vợ không chấp thuận…
Phúc : ….tắt đèn mờ đi chồng….
Vy : ok vợ…
Đêm hôm ấy có lẽ cả cuộc đời của Lý Nhật Vy này hok thể nào quên được.......từng nụ hôn từng nhịp đập của 2 cơ thể âu yếm hòa vào nhau.......tui vẫn còn nhớ rất rõ tui với Phúc đã rất hạnh phúc trong đêm hôm đó.........Khi buồn người ta khóc và khi hạnh phúc quá người ta cũng sẽ khóc…Đúng là như thế vì trong lúc yêu nhau, tôi đã nghe tiếng nấc lên của Phúc…tôi hoảng hồn vội nhìn lại thì thấy từ khóe mắt Phúc 1 giọt nước chảy dài xuống má….Tôi bần thần cứ tưởng mình trong lúc “điên” có hơi mạnh bạo làm Phúc đau chăng nên nhẹ nhàng hỏi “Vy làm Phúc đau hả cho Vy xin lỗi”…Phúc không trả lời gì tôi mà càng siết chặt tôi hơn nhìn tôi bằng ánh mắt rất tình….Lúc đó tôi mới lờ mờ hiểu ra…Và tui hok suy nghĩ gi` về tương lai nữa cả, suy nghĩ làm gi` để biết rồi sẽ mất Phúc.......hãy sống những ngày tháng đang có trong tay, hôm nay minh` yêu nhau thi` ngày mai ra sao mặc kệ nó......chỉ biết hôm nay trên môi người mà tui yêu nhất luôn nở nụ cười........

Ngày qua ngày lại tui càng phát hiện ra rằng tui đã quá yêu Phúc yêu hok thể nói bằng lời hok thể thể hiện ra được.......chỉ biết cuộc sống của tui lúc này Phúc là tất cả Phúc là người quan trọng nhất cuộc đời tui ngoài Phúc ra chẳng còn ai biết tui đang nghĩ gi` đang cần gi` và muốn làm những gi`......nhưng với Phúc thi` tui hok hiểu hết con người Phúc, Phúc huyền bí đôi khi lại quá bí ẩn khiến tui lại càng yêu con người Phúc hơn.......Phúc luôn là người hiểu tui nhất nhưng đối lại tui lại chẳng hiểu Phúc đc bao nhiu cả......
Có 1 hôm tui đang nói chuyện với anh em trong phòng anh Vinh thi` thấy Phúc đi bộ qua khu B xuống ngay phòng dưới của thằng Đạt - cái thằng mà hồi xưa thích Phúc trong trại trước 3 năm trời..........thấy là nóng máu rùi, còn nói chuyện cười cười nói nói nữa ngồi gi` mà cứ xít xít lại gần Phúc, tay nó thì cứ quàng lấy eo Phúc.........chó đẻ..........máu lợn máu bò máu dzê gi` nó nổi sùm sụp trong đầu tui.......đis bố nó.......
Vy : em đi qua đây cái nha anh Viễn
Bảy Viễn : qua kêu Tuyền qua dùm anh luôn em
Vy : ừ anh đợi em chút em kêu liền
Tui đi thẳng xuống chỗ Phúc đang nói chuyện.......cười chào hỏi thằng chó chết đó 1 cái thật duyên dáng rùi quay sang liếc Phúc đưa tín hiệu về phòng........
Vy : đi với Vy : máu điên nó nổi tới đỉnh rùi chắc Phúc cũng biết
Phúc : sao nữa vậy sao mặt nhìn sát khí quá đi
Vy : về phòng rùi nói cho biết : càng lúc càng điên
Phúc : ừ......
Không biết Phúc có biết tui đang giận chuyện gi` hok mà cứ im lặng đi theo tôi về phòng hok nói tiếng nào.........móa tui càng tức.......biết minh` đang giận mà hok thèm hỏi tại sao giận.......
Vy : nãy h nói chuyện vui vẻ quá nhỉ : cái mặt lúc này đúng nghiêm
Phúc : có nói gi` đâu.....
Vy : mắt Vy còn nhìn rõ lắm Phúc : 2 mắt tui bắt đầu phát hỏa rùi
Phúc : thi` Phúc nói chuyện cho vui thui mà
Vy : vui quá nhỉ, cần vui thi` đâu cần phải ngồi gần nhau như keo dính chuột như vậy hả
Phúc : Vy làm gi` zạ, bộ Phúc nói chuyện với bạn Phúc hok đc hả
Vy : đm.....bạn bè mà nói chuyện cái kiểu đó mày nói tao tin hả Phúc
Phúc : mày???hôm nay Vy nói chuyện như vậy với Phúc đó hả
Vy : tao thích nói sao tao nói kệ mẹ tao
Phúc : Vy ghen zô duyên quá, Phúc có làm gi` bậy bạ đâu mà Vy nói chuyện với Phúc như vậy
Vy : mày vợ tao phải không, vậy mà tao ngồi trên phòng như vậy mà mày ngồi gần nó như vậy hả, bộ mày tưởng tao mù hả
Phúc : Vy muốn nghĩ sao Vy nghĩ.....ừ Phúc là như vậy đó thík chửi thi` chửi đi
Vy : móaaaaaa............hồi nãy miếng giấy mày đưa cho nó là số điện thoại đúng hok
Phúc : ừ hok đc hả, bộ cho bạn bè số đt là hok đc hả
Vy : móaaaaaaaa..........bốp...........đừng có giỡn mặt với tao....... : tiếng bốp đó cũng đủ hiểu tiếng gi` rùi phải hok các bạn
Phúc : Phúc xin lỗi....... : nói xong 3 chữ đó cũng là lúc Phúc chạy ra bờ hồ khóc 1 minh` luôn, sao tui lại đánh Phúc thế này sao tui lại làm như vậy nhỉ họ chỉ là bạn bè thui mà sao tui lại ghen dữ như vậy chứ.........tui đứng bất động khi đánh cô ấy xong vậy mà cô ấy vẫn nói câu xin lỗi với tui.........Phúc đâu có lỗi......tại tui nóng nảy......trùi ui
Đôi chân tui bất động hok thể nào chạy theo Phúc.......chỉ đứng nhìn cô ấy khóc và bỏ chạy đi tim tui đau quá sao mình lại làm như vậy.......trời ơi........chẳng khác gì một thằng đàn ông vũ phu….tôi chỉ biết ngồi trong phòng đốt thuốc lên mà chờ đợi tui hok dám ra bờ hồ tìm Phúc dù trong chính cõi lòng tui muốn bước ra và xin lỗi Phúc, nhiều lần tiếng nói ấy tui vẫn nói đc mà sao ngày hôm nay tui lại như vậy sao hok là chính minh` đi Vy...........tui đã từng thề với lòng sẽ hok bao h làm cho Phúc khóc nhưng hôm nay chính tui đã làm cô ấy khóc tui đúng là kẻ tồi mà..........biết rõ là Phúc rất yếu lại còn tát Phúc mạnh như vậy.........thằng chồng tồi tệ
chị Tuyền : Vy ơi em có trong phòng hok em
Vy : gi` vậy chị em mệt quá hok qua chơi đâu : từ chối trc' cho chắc ăn
chị Tuyền : em làm gi` con Phúc nữa vậy?
Vy : làm gi` là làm gi`
chị Tuyền : nó ngồi khóc ngoài bờ hồ nữa kia`
Vy : em biết
chị Tuyền : em làm gi` mà cứ để nó khóc hoài vậy......
Vy : nó chọc em điên chứ gi`
chị Tuyền : nó chọc em cái gi`?
Vy : nó biết rõ là thằng Đạt thík nó mà nó cứ lại gần thằng chó đó
chị Tuyền : quan trọng là nó có thík thằng đó hay hok mà, em làm như vậy em sai rùi
Vy : em hok biết, hok thík thi` đâu cần lúc nào cũng xuống phòng tụi nó chơi
chị Tuyền : em dzô duyên quá bạn bè cũ ng` ta mà em
Vy : em hok quan tâm
chị Tuyền : em yêu nó em phải tin nó chứ
Vy : nhưng em tức........
Chị Tuyền : hôm bữa lúc em ngồi đánh bài......con Phúc nó qua nó khóc với chị em biết hok?
Vy : hả???? : bất ngờ nghen
Chị Tuyền : nó nói với chị là nó hok muốn em bị si như nó.....nó yêu em quá rồi luôn đó em.......nó cũng hok muốn mai này em sẽ nghiện xike nữa, nó sợ em như nó.....vi` nó yêu em lắm đó Vy
Vy : nó nói hồi nào vậy?
chị Tuyền : hôm em đánh bài thua đó.......nó nói mà nó khóc với chị.....em đừng có hiểu lầm nó nữa ra bờ hồ kêu nó về phòng đi
Vy : mà hồi nãy em tát nó đó chị ơi
chị Tuyền : em làm gi` đánh nó, nó hok đánh em là may cho em rùi
Vy : em nóng quá em đâu có muốn
chị Tuyền : bữa em ngồi nói chuyện với con nhỏ cháu bà Giang (giám đốc HL)......em có biết nó buồn hok
Vy : em có nói rùi mà, chỉ là bạn thui mà....làm gi` buồn em?
chị Tuyền : bạn hả, bạn mà nói chuyện từ 3h chiều tới 9h luôn hả
Vy : thui bỏ đi.....
chị Tuyền : em biết con Phúc nó ngồi mà nó cứ nhin` em với con nhỏ đó hok hả?.....mặt nó buồn thiu chị hok nói đỡ cho em thi` đêm đó nó khóc nữa cho coi
Vy : về phòng nó vẫn bt với em mà có gi` đâu
chị Tuyền : em ngu chưa từng có, bộ nó như em sao, chuyện hok đáng mà làm cho lớn.......em ra kêu xin lỗi nó đi, em hok xin lỗi chị đập em à
Vy : chị nhớ nha vi` nó mà chửi em
chị Tuyền : cái nào đúng thui, em ra kiếm nó đi, chị đi đây
Vy : chị Tuyền......em cảm ơn chị nha, hok có chị em cũng hok biết thế nào là đúng thế nào là sai cả.....em thương chị lắm chị yêu của em
chị Tuyền : ừ bà nội : hehehe nghe khoái muốn chết
Chị Tuyền vừa đi khuất thì ở đây tui cũng chuẩn bị tâm lý để năn nỉ Phúc rùi..........đi từng bước ra tìm Phúc, Phúc ngồi đó mà giọt lệ cứ tuôn rơi......càng làm tui thêm bối rối híc híc......lại gần cô ấy kéo tay cô ấy đứng dậy
Vy : về phòng với Vy
Phúc : hok về.....
Vy : đừng có cãi Vy
Phúc : hết thương Phúc rùi phải hông, chán rùi phải hông?
Vy : về phòng rùi nói chuyện
Phúc : Phúc hok về đâu Vy nói đi, hết thương Phúc rùi phải hông....huhuhu….
Vy : đm về phòng đi rùi nói....... : cô ấy khóc thảm thiết luôn
Phúc : Phúc ghét Vy lắm hận Vy lắm........ : nói mà cứ hức hức tội ghê
Vy : đm : cõng mẹ về phòng cho rùi
Phúc : bỏ Phúc xuống......Phúc ghét Vy....bỏ xuống đi
Vy : đừng khóc nữa về phòng rùi mình nói chuyện nghen vợ
Phúc : Phúc đâu có xứng đáng làm vợ của Vy đâu
Vy : có xứng đáng hay hok thi` minh` về phòng sẽ rõ........
Khi nói xong câu ấy Phúc chỉ im lặng và khóc trên vai tui......Phúc đâu có biết những giọt nước mắt như con dao đang đâm vào trái tim của tui.......tui thấy minh` hok xứng đáng để cho Phúc phải yêu như vậy........chứ hok phải là Phúc hok xứng đáng với tui..........tui yêu Phúc đến nổi điên cuồng...........
Cõng Phúc về đến phòng tui thả cô ấy xuống..........lau những giọt nước mắt đó….tui càng lau Phúc lại càng khóc nhiều hơn nữa........
Vy : đừng khóc nữa vợ...... : thật lòng trong thâm tâm lúc này tui hối hận lắm.......
Phúc : kệ Phúc, Vy nói đi nói hết đi
Vy : nói gi` hả?
Phúc : Phúc hok ép Vy đâu, hết thương rùi thì nói đi
Vy : thui nín đi mà.......Vy xin lỗi mà
Phúc : Vy nói điiiiiiiiiii
Vy : Phúc biết rõ Vy nhất sao còn hỏi Vy?
Phúc : Phúc muốn Vy trả lời
Vy : trả lời cái gi`, có ai điên mà đi quen với nhỏ siđa thời kỳ cuối hok?
Phúc : ý Vy nói là sao, hối hận rùi phải hok????
Vy : có gi` phải hối hận hả : sao lòng nghĩ mà nói hok đc nhỉ........trùi ui.....Phúc ơi Vy yêu Phúc.........
Phúc : thôi đủ rùi......Phúc hok ép Vy nữa, cho Vy tự do đó, mai Phúc gọi điện về xin mẹ hok làm phiền Vy nữa đâu
Vy : Phúc có đi thi` Vy cũng đâu có đc tự do, Vy đang ở tù mà chứ phải ở nhà đâu mà tự do hả
Phúc : hết yêu Phúc rồi thì nói đi, đâu có cần phải tự ép mình như vậy?
Vy : sao Phúc biết là Vy hết yêu Phúc?
Phúc : Phúc đâu có mù mà hok thấy, hôm bữa Vy nói chuyện với ng` ta vui vẻ lắm mà, ng` ta đàng hòang xinh đẹp còn Phúc đâu có đc như vậy.....
Vy : Phúc đang nói ai vậy hả?
Phúc : ng` con gái nào cùng Vy đi dạo ngoài bờ hồ nguyên 1 buổi đó
Vy : trời ơi ng` ta có chồng sắp cưới rồi........
Phúc : thì sao, vẫn chưa cưới mà, vẫn còn cơ hội mà phải hok?
Vy : Phúc muốn nghĩ sao cũng đc nhưng Vy thề Vy mà thík con nhỏ đó Vy là chó đó
Phúc : vậy sao phải đi với nó nguyên 1 buổi như thế?
Vy : trời ơi bạn bè cả tháng trời mới gặp mà Phúc
Phúc : cả tháng hả, Phúc mấy năm nè Vy tức đó, vậy nghĩ Phúc hok tức hả?
Vy : Vy hok biết.....Vy xin lỗi mà, đừng vậy nữa Vy đau lắm vợ à : nói đc rùi mẹ kiếp h mới nói đc
Phúc : Phúc ghét Vy lắm sao lúc nào cũng hok tin Phúc vậy?
Vy : đừng đặt nhiều câu hỏi quá.......ôm chồng đi......chồng thật yêu vợ lắm, yêu quá hóa điên mà vợ ơi
Phúc : hok ôm gi` hết, đi ngủ
Vy : đừng giận Vy nữa, Vy biết lỗi rùi mai này Vy hứa sẽ hok như vậy nữa đâu mà........
Ôi mẹ ơi ng` xưa nói hok sai, đừng bao giờ chọc giận người phụ nữ, họ mà giận sư tử nó còn phải xanh mặt bỏ chạy.........hok thèm nói tiếng nào bay lên giường trùm chăn kín hết người để tui khỏi ôm đây mà.........đúng là con gái rắc rối dễ sợ............minh` cũng con gái mà hok tài nào hiểu họ nghĩ gi`, giận hay hok cũng chẳng biết ra sao........
Vy : vợ ơi xin lỗi mà!!!!...........thật chồng hok có thík con nhỏ đó chút nào mà........tại chồng yêu vợ quá nên mới ghen bậy cho chồng cơ hội sửa sai đi mà..........
Vẫn im re...........nằm năn nỉ hoài mà cũng hok hết giận trời ơi đàn bà...............mấy tiếng trôi qua rùi nằm nói hết hơi luôn mới thấy có tia hy vọng mỏng manh........
Phúc : mệt chưa? : hỏi câu nghe sốc óc
Vy : tha lỗi cho chồng nha vợ
Phúc : tha dễ vậy hả
Vy : híc híc người ta thật lòng biết lỗi rùi mà
Phúc : thôi cho ôm nè ngủ đi, mai rùi tính sổ sau.....
Tạ ơn Thượng Đế trên cao nói vậy thì mai có hy vọng huề rùi...........thui ôm vợ ngủ nào mai tiếp tục thêm 1 ngày hạnh phúc với ng` mình yêu tiếp.

Chap 2

Ngày mới lại đến......chuẩn bị tâm lý năn nỉ vợ yêu đây..........

Vy : vợ của tôi ơi dậy đi nè : bắt đầu kế hoạch

Phúc : hông : dứt khoát ghê

Vy : dậy ăn sáng với chồng nà

Phúc : hông.....ăn 1 mình đi

Vy : chồng biết lỗi rùi mà híc híc vợ ơi

Phúc : xạo.........

Vy : trời ơi xạo gi` trời

Phúc : khóc mà không có nước mắt thì là xạo chứ sao

Vy : thôi mà tha lỗi cho chồng 1 lần đi mà

Phúc : đâu có dễ

Vy : chứ sao nè...vợ nói đi

Phúc : nói ra rồi có làm đúng vậy hông

Vy : làm làm làm gi` cũng làm

Phúc : xạo nữa đi à

Vy : không có, chồng mà nói xạo cho máy bay giấy đụng chết chồng đi

Phúc : hả???

Vy : hok, máy bay đụng chết chồng đi, nói lộn mà

Phúc : ừ tha cho đó......ra bờ hồ chạy vòng vòng đi khi nào tui thấy hả giận tui kêu

Vy : hả ???? : tới lượt tui

Phúc : hok đc thì thui.....

Vy : vợ chơi gi` ác vậy

Phúc : ai nói gi` cũng làm mà

Vy : ờ..h....làm thi` làm

Ra tới bờ hồ rùi Phúc thì ngồi nhịp chân hút thuốc uống nước còn tôi phải chạy bỏ xứ vòng vòng bờ hồ......yêu làm gi` để phải khổ thế này nhỉ......1 vòng rùi thêm vòng nữa mệt bỏ mẹ ông Trời ơi ng` ta có vợ ngoan vợ hiền sao vợ tui dữ vậy nè

chị Tuyền : trời 2 đứa làm gi` vậy ? : rùi, đúng xấu hổ luôn bả đâu chui ra thế hok biết

Phúc : Phúc phạt Vy  : cái mặt là đủ hiểu rùi

Vy : cứu em chị Tuyền

Phúc : hả

chị Tuyền : cho em chừa, chị giúp em hết được rùi

Vy : rồi, hiểu, 2 chị em mấy người hùa nhau chơi tui

Phúc :  haha nhìn cái mặt mệt thấy thương quá đi

Chị Tuyền : chịu đi cưng, chị hok giúp đc rùi chị đi đây

Vy : ờ chị, còn nhỏ kia cười cho đã đi nha rồi 1 hồi tui chạy mệt quá ngất xỉu mà chết thi` đừng có mà khóc lóc

Phúc : chết dễ vậy hả

Vy : thôi tha Vy đi mà mệt quá nè

Phúc : à để suy nghĩ lại đã

Vy : rồi, số phận của tui bây h nằm trong tay kẻ khác

Phúc : cái tội chọc giận bổn cô nương nè

Vy : em còn nhỏ em lỡ dại mà chị ơi, làm ơn làm phước bỏ qua cho em 1 lần sai lầm

Phúc : lo mà chạy đi, vừa chạy vừa nói mệt lắm đó ngốc ơi

Vy : rồi hiểu........

Cũng phải ráng chạy thui, chạy cho tới khi mồ hôi đầy người hok thể nào chạy nổi nữa thi` Phúc mới tha cho tui.......có ai ác vậy hok nhỉ........nhưng Phúc vui thi` chuyện này hok là gi` cả chỉ cần đc nhìn cô ấy cười cô ấy hạnh phúc thi` đối với tui hok còn gi` hơn thế cả.......khi yêu thi` người nào cũng luôn muốn dành cái tốt nhất cho ng` minh` yêu phải hok các bạn.......vi` vậy đừg chửi Vy lụy tình nghen

Vy : hết giận chưa : ngã ng` xuống đất luôn rùi

Phúc : hết sức rùi hả sao thảm quá vậy nè

Vy : thử đi rùi biết còn sức hay hok

Phúc : thế còn sức cõng vợ về phòng hok 

Vy : trời......để nghĩ mệt tý nữa đc không đứng dậy hết nổi rồi

Phúc : hihihi tội chồng tôi quá đi à

Vy : vi` ai mà tui phải khổ vậy nè trời

Phúc : hông biết nè, vì ai vậy

Vy : vi` ng` con gái đang ở trước mắt tui

Phúc : hihi vậy ráng đi nha, còn khổ dài dài đó

Vy : suốt đời cũng chịu......chồng cõng về phòng nè lên lẹ

Phúc : suốt đời vợ sẽ yêu 1 minh` chồng......

Vy : chồng cũng sẽ như vậy suốt đời suốt kiếp chỉ yêu 1 người.....

Lời thề thấp thoáng mang nặng cả đời............suốt đời suốt kiếp.........mãi yêu 1 người.......đúng là yêu quá mù quáng đây mà

Vy : chồng đi tắm nha vợ yêu

Phúc : hun cái rùi tắm nè

Vy : tắm chung với chồng hông vợ yêu?

Phúc : thui đâu có ngu, dụ hả

Vy : có phước mà không biết hưởng tội ghê

Phúc : phước gi`?

Vy : trời dễ gi` được bé Vy này kêu tắm chung, nhiều người thèm lắm mà hok đc đó nghen vợ lùn

Phúc : cấm kêu lùn nha

Vy : mẹ ơi có 1m55 mà hok chịu lùn kìa trùi

Phúc : phải nói là hông đc cao chứ hok phải lùn à nha

Vy : ờ, chim cánh cụt

Phúc : đồ khó ưa đi tắm điiiiiiiiii

Vy :  hố hố quê rùi kìa

Phúc : quê là khó huề huề rùi mà vẫn còn quê đó nghen

Vy : hehe thui nè yêu chim cánh cụt lắm đó

Phúc : biết oài đi tắm đi mồ hôi hok à dơ quá

Vy : tắm xong vợ chồng minh` tò te tiếp hén

Phúc : ờ em cởi đồ sẵn chờ chàng

Vy : ôi mẹ ơi thui để tối đi......

Phúc : okay anh yêu

Hạnh phúc đến với tui thật bất ngờ.......cứ ngỡ nhữg ngày tháng trong đây là địa ngục là hok tiếng cười......bây h đây tui có Phúc.....hạnh phúc....niềm tin.....hy vọng........Phúc là ng` đã đỡ tui đứng dậy trong lúc tui thật sự hok thể nào ngượng dậy nổi......tui yêu vợ tui Vũ Hoàng Phúc........
Cầu xin ông Trời trên cao cho chúng tôi mãi đc bên nhau mãi yêu thương nhau.....tôi không cần gi` ngoài nụ cười của Phúc tui hok cần gi` ngoài Phúc......trên cõi đời này ít ai yêu nhau đến trọn đời, không dám mơ ước gi` cao xa chỉ muốn chúng con đc trong con số ít đó......nếu 1 mai có xa nhau vĩnh cửu cũng xin Thượng Đế đừng để thời gian xóa nhòa ký ức.....đừng để con quên người và người quên con.......và nếu có 1 ngày nào đó ng` ta yêu thêm 1 ng` khác quên đi tình nghĩa năm nào con không trách không oán không hận......chỉ cần ng` ta vui ng` ta hạnh phúc thì con nguyện làm chiếc bóng bên người........mãi không lìa xa..........................

Phúc : chết trong nhà tắm luôn rùi phải hông trùi

Vy : trời ơi đau tim vợ ơi, đang suy nghĩ mà la làng lên vậy đó

Phúc : tưởng ngủ quên trong đó luôn rùi chứ

Vy : ra nè, đang suy nghĩ vu vơ mà

Phúc : tối ngày nghĩ nghĩ riết rùi già như khỉ luôn

Vy : ừ già thật

Phúc : 13 tuổi mà nhìn như bà lão 31 tuổi vậy đó

Vy : ờ 31 tuổi mà có ng` mê mới ghê

Phúc : con đó nó cũng cận nặng lắm rùi đó

Vy : trời sao không kêu mẹ gửi kính lên

Phúc : thui mắc công đêm ngủ giật minh` tưởng quỷ nằm kế bên nữa

Vy :  hiểu luôn........

Phúc : thôi giỡn thui mà.....nãy h trong totel chồng suy nghĩ gi` vậy?

Vy : vợ đoán đi

Phúc : chắc cũng giống vợ rồi.....

Vy : vợ nghĩ gi` mà nói tui nghĩ giống vợ

Phúc : thi` nghĩ chuyện của......mình á

Vy : vậy hả vậy thi` không đúng rùi chim cánh cụt ngốc

Phúc : đôi mắt chồng nói lên tất cả rồi kìa xạo xạo hoài

Vy : mốt tui nói xạo tui hok nhin` mấy ng` nữa

Phúc : ỷ mắt đẹp chảnh phải hông?

Vy : biết luôn hả

Phúc : mắc ói quá đi

Vy : đứng lên bước thêm 5 bước bồn cầu thẳng tiến mời nàng

Phúc : rồi cảm ơn luôn nghen

Vy : chồng đi mượn phim về coi nghen vợ

Phúc : ừ chồng yêu........

Vy : ở phòng ngoan đợi chồng về......

Chạy thật nhanh để về xem phim cùng vợ yêu........chỉ muốn đc ôm ng` vào lòng muốn đc nghe từng nhịp tim của ng` muốn đc cùng ng` những ngày tháng này và mãi về mai sau.......dù cuộc đời đôi lúc khốn nạn......nhưng còn ng` tui vẫn còn niềm tin.......

Vy : vợ yêu có phim rùi nè xem kế hoạch B của Thành Long đóng nha

Phúc : cái nào mà chẳng đc, lần nào mà chồng hok mang phim hay về coi đâu

Vy : phim này có thằng cu tí dễ shương lắm vợ

Phúc : thích con ník lắm hả........

Vy : ừ chồng yêu chúng, yêu con ník......

Phúc : ừ................

Vy : làm gi` buồn vậy chồng nói vậy thôi mà vợ đừng có suy nghĩ nữa......

Phúc : thui coi phim đi.......

Tôi biết Phúc buồn vì lý do gi`.........chúng tui tất nhiên thì không thể nào có con rồi, dù có đc nhờ vào thụ tinh ống nghiệm nhưng Phúc bị như vậy thi` có sinh đứa bé ra cũng không thể thấy nó lớn khôn đc........tui buồn lắm và tui biết Phúc cũng chẳng khác gi`, 2 đứa nằm xem phim tới những khúc có đứa bé thì......Phúc lại khóc.........

Vy : vợ ơi sao vậy, sao lại khóc nữa rồi

Phúc : chồng tắt đi chồng, vợ hok muốn coi nữa đâu

Vy : vợ không thích phim này hay tại vi` đứa bé trong phim hả?

Phúc : nó dễ shương quá chồng nhỉ......vợ biết chồng yêu con ník lắm phải hok?

Vy : không........... : không muốn thấy vợ mình phải khóc, hok muốn nhữg giọt nước ấy lại rơi......

Phúc : chồng nói láo, chồng thík con ník lắm xem bộ phim tới khúc có đứa bé là chồng cười miết à vợ biết mà......

Vy : thôi chồng tắt, vợ đừng khóc nữa mà

Phúc : vợ xin lỗi chồng.........

Vy : đừng khóc nữa, chồng thích con ník chồng yêu chúng nhưng đối với chồng vợ là trên hết, là tất cả........

Phúc : vợ xin lỗi......

Vy : lại nữa rồi, thui vậy nè mai mốt ra trại rùi mình đi xin con nuôi đc mà vợ đừng khóc nữa

Phúc : lấy gì mà xin con nuôi hả trời......

Vy : ai biết, mà vợ có đồng ý không có chịu khổ với chồng hok?

Phúc : ừ......xin con gái nha chồng

Vy : chi zạ, cho mai mốt lớn lên giống mình hả

Phúc : ừ chứ sao......giống chồng tính cách mạnh mẽ

Vy : chồng hok biết giữ em bé vợ ơi

Phúc : ngu lâu dốt bền khó đào tạo mà

Vy : chuyện giữ con là chuyện của phận làm vợ, làm sao chồng biết đc mà chửi chồng trùi ui

Phúc : thế làm chồng thi` phải làm gi`?

Vy : thì chồng đi làm chứ làm gi`, làm nuôi vợ nuôi con

Phúc : trời nuôi nổi hông đó

Vy : không nổi chồng cũng ráng, hok cho vợ con phải đói là đc rùi nhưng sẽ hơi khổ đó vì chồng không đc giàu sang hơn những ng` khác

Phúc : hihi miễn có chồng là đc rồi hông thèm cao sang đâu

Vy : ờ coi tiếp nghen vợ, phim hay mà

Phúc : ừ coi thì coi sợ ai

Vy : cấm khóc nữa đó

Phúc : biết rùi nói hoài quê quá đi à

Vy : yêu vợ suốt đời.........

Mong ước chỉ là mong ước, xin con nuôi, tui yêu con ník lắm nhưg có lẽ tui và cô ấy hok thể nào rồi, 1 hay 2 năm nữa Phúc sẽ ra đi tui biết nhưng nhữg ngày tháng còn lại chúng tui nguyện thề sẽ mãi có nhau không rời xa tui sẽ xin con nuôi cùng cô ấy sống những ngày tháng cuối đời của chúng tôi.......dù ng` ta có ra đi 1 nơi xa xôi lắm tui cũng sẽ cố gắng nuôi dạy đứa con này, sẽ cố gắng nuôi dạy nó thành mẹ nó - 1 ng` dịu hiền đáng yêu........

Phúc : chồng ơi mai mốt có con rồi sẽ đặt tên gi` hả chồng???

Vy : vợ thích tên gi` nè

Phúc : hông biết nữa

Vy : vợ nghĩ tên đi, chứ chồng mà nghĩ toàn ra tên gi` đâu hok à

Phúc : đặt tên vợ luôn ha, tên ở nhà của vợ đó

Vy : Hằng hả?

Phúc : ừ, đẹp hông chồng

Vy : ừ, đẹp như vợ vậy, mang họ ai đây nè họ Vũ nghen

Phúc : trời mang họ chồng chứ

Vy : Lý gi` nè ?

Phúc : Lý Nhật Hằng hay Lý  Thiên Hằng ta?

Vy : thôi đi công chúa ơi mai mốt có rồi tính, đặt Nhật Hằng lấy chữ lót giống chồng hả

Phúc : ng` ta nôn mà, ừm vì vợ yêu chữ Nhật trong tên của chồng lắm

Vy : chồng còn chưa biết khi nào chồng đc tự do nữa đây nè ở đó mà nôn, ra rồi còn phải kiếm tiền xin con nuôi nữa, còn lâu mà vợ

Phúc : ba chồng ác quá ký gì mà vô thời hạn

Vy : ừ kệ mẹ ổng, mà nhờ vậy chồng mới quen đc vợ đó

Phúc : ờ ha hihi, mà còn có 2 tháng mấy nữa là Tết rùi đó chồng

Vy : vậy khi nào vợ về đời

Phúc : khi nào chồng về thi` vợ về

Vy : biết tới bao h tui mới đc tự do

Phúc : mẹ vợ gần lên thăm nuôi vợ rồi đó chồng yêu

Vy : ừ, chừng nào

Phúc : hok biết nữa, lúc đó ra mắt mẹ vợ nghen

Vy : trùi thui hok dám đâu, nguy hiểm lắm

Phúc : trời cũng biết sợ nữa hả

Vy : sao hông......thui ngủ đi phim hết rùi, chồng buồn ngủ rùi

Phúc : ừ ngủ thui ôm ôm nào

Vy : hehehe chết với tui tắt đèn đây

Phúc : chưa biết ai chết với ai à ngon nhào dzô

Vy : cởi áo ra nào........

Những giây phút này sao mà diệu kỳ đến thế.........nhưng tại sao lại phải trớ trêu như vậy yêu nhau mà cứ phải lo ngày mai xa cách.......tui muốn thời gian chậm lại đừng kéo dài nữa, từng tích tắc là càng hiện rõ ngày cô ấy sẽ rời xa tui........tui hok muốn nghĩ tới nó nhưng cứ mỗi khi nhìn đôi mắt ấy hình bóng lìa xa hiện rõ trong tâm trí tui, tui rất sợ sẽ mất đi Phúc, mất đi những phút giây này mất đi nụ cười đó.....người ta nói khi yêu đừng nên sợ hãi, tui phải làm sao để hết sợ hãi đây sao mỗi bước chân tui và Phúc cùng đi thiên đường và địa ngục kế bên nhau thế, không cẩn thận mà bước tui sẽ mất Phúc cả đời.....thui đừng suy nghĩ nữa bây h chúng tui là của nhau đang rất hạnh phúc trên con đường mình đã chọn......

1 tuần sau...........
11h đêm................
Vy : mai mẹ vợ lên phải hok?

Phúc : ừ chồng, có gi` hông nè?

Vy : chồng nghe bố Định nói là vợ yếu lắm, vợ xin mẹ về đời đi mai mốt chồng đc thả ra chồng lên vợ

Phúc : muốn đuổi vợ đi hả?

Vy : không có, bố Định nói như vậy mà, vợ đó trong đây hok chịu ăn uống nhiều dzô tối ngày chồng phải đi xin thuốc bổ cho vợ hok hà

Phúc : tại đồ ăn ở đây dở mà

Vy : dở cũng phải ăn chứ, ở tù chứ phải cung điện đâu mà đòi đồ ăn ngon

Phúc : thì ng` ta hông muốn ăn mà nói hoài à.......

Vy : vợ yếu thật đó, mai xin mẹ về đi vợ

Phúc : hông.....vợ muốn ở với chồng.......

Vy : ừ vợ lỳ quá nói cũng có đc đâu, để mai xin bà Vân cho chồng gọi điện về năn nỉ ba cho về sớm mới đc

Phúc : ừ 2 đứa minh` về chung, hông có chuyện đứa về trc' đứa về sau đâu à

Vy : nói đó nha....mà nghe lời chồng ăn uống đều nha vợ đừng có bỏ bữa hoài nha

Phúc : ừ vì chồng, vợ sẽ cố gắng nuốt

Vy : ừ ngoan ngủ thui, mai dậy sớm gặp mẹ vợ nữa đó

Phúc : ôm mạnh dzô nha, hông thôi mất à

Vy : siết cho chết luôn nè

Phúc : hihi yêu chồng lắm.......

Những ngày tháng chúng tui cùng nhau trong đây thật sự rất rất rất hạnh phúc........nào ngờ ngày chia ly cũng tới, ngày mai đây khi tiếng chuông cửa cất lên cũng là lúc Phúc rời xa tui rời xa nơi đây.........tui không nghĩ mình sẽ chia tay nhau sớm như vậy, tui không nghĩ những lời nói đêm nay cũng không thể nào níu chân Phúc lại..........

7h sáng.....................
Đã tới lúc.................
Bố Định : Phúc đâu rồi mẹ dzô thăm nuôi nè con gái

Vy : mẹ dzô rồi kìa, vợ dậy đi

Phúc : mẹ dzô rồi hả.....

Vy : ừ dậy đi, để mẹ chờ lâu đó, rửa mặt thay đồ đi

Phúc : chồng ra gặp mẹ với vợ nha

Vy : thôi trời ơi.......

Bố Định : dậy đi con gái

Vy : rồi rồi bố ơi, đang rửa mặt Phúc ra liền........

Phúc : đi chồng, ra gặp mẹ với vợ, vợ nói mẹ luôn

Vy : thôi chưa tới lúc đâu.....chồng qua anh Vinh chờ vợ nha

Phúc : ừ hông gặp thì thui, chồng qua đó chờ vợ chút nha

Vy : ừ......lẹ đi vợ, mẹ chờ đó, chồng đi qua bển đây

Phúc : okay anh yêu.......

Ngồi trên hiệu trường nhìn xuống....Phúc và mẹ nói chuyện với nhau từ nụ cười cho tới khi mặt Phúc bắt đầu ủ xuống khi bố Định lên nói cái gi` đó.........lòng tôi lúc này sao có cái gi` đó hok yên, tui liền chạy qua hỏi cha già Dũng.......
Vy : bố Dũng, trên đó nói gi` vậy bố?

bố Dũng : thì con Phúc nó về chứ gi`

Vy : Phúc nói với con là hok có về mà : h tui mới biết lòng tui hok yên cái gì rồi....đôi tay tui đang bắt đầu run.........

Bố Dũng : bố Định nói nó yếu quá đợi nhà lên kêu đưa nó về đó

Vy : vậy hả để con hỏi Phúc......

Vy : PHÚC ƠI VỀ HẢ.......

Bố Dũng : đi qua kia đi, đừng có la um sùm : vừa nói vừa đẩy tui ra làm tui hok biết Phúc trả lời gi` nữa......bây h cái cảm giác xa Phúc bắt đầu hiện hữu trong đầu tôi.........
Tôi lại lên hiệu trường nhìn qua bây h tui mới phát hiện đôi mắt Phúc đang đỏ nhìn về phía tôi....sao lòng tôi lại nhói nhói nữa rồi.......không muốn xa cô ấy 1 chút nào cả nhưng bố Định đã nói Phúc quá yếu rồi làm sao tôi dám kêu Phúc ở bên tui nữa như vậy khác gi` kêu Phúc đi chết.......tui phải chấp nhận xa Phúc thui......rồi mai này ra đời chúng tui sẽ tiếp tục chung sống với nhau mà.....luôn giữ ý nghĩ này mà chấp nhận để Phúc ra đi......
Phúc đứng dậy đi về phòng và kêu tôi qua cùng......phút chia ly càng lúc càng gần.....bước chân nặng nề quá vậy nè???????

Phúc : chồng ơi..........: về tới phòng đã chạy lại ôm tui mà khóc rùi......sao tim tui đau quá vậy nè

Vy : sao vậy vợ??? : nghẹn ở cổ quá đi......

Phúc : mẹ bắt vợ về rồi chồng ơi huhu…..

Vy : chồng biết rồi vợ đừng có khóc nữa

Phúc : vợ muốn ở với chồng, hông muốn xa chồng đâu chồng ơi : Phúc khóc rất lớn, rất thảm thiết tui đau lắm muốn khóc lắm nhưng cố nín lại.......

Vy : vợ về đời trước chồng thì có sao đâu, chút chồng gọi về nhà xin về thử coi đc không

Phúc : ra đời rùi chồng quên vợ cho coi

Vy : vợ đừng có nghĩ chồng như vậy chồng yêu vợ....ngoài vợ ra không có ng` con gái nào thay thế đc đâu

Phúc : thật chứ…chồng hok được nói gạt vợ nha

Vy : xin thề…chồng mà có nói láo nửa lời cho thiên lôi sấm sét đánh chết chồng đi

Phúc : trời ơi thôi đừng thề thốt….vợ tin rùi….Vậy vợ về trước....vợ sẽ chờ chồng......khi nào chồng về lên Biên Hòa sống với vợ luôn nha

Vy : ừ chồng mà bước ra khỏi cái cổng này là gọi cho vợ liền vợ nhớ ở nhà chờ điện thoại của chồng đó

Phúc : vợ đi nha......

Vy : lấy áo khoát chồng mặc dzô mà về nè coi như kỷ niệm của chồng tặng cho vợ

Phúc : h..í...c chồng ơi vợ không muốn về : nước mắt đó sao mà cứ chảy hoài thế đôi tay đó sao cứ siết chặt thế......

Vy : rồi mình sẽ gặp lại nhau....vợ đi về đi mẹ chờ lâu rồi đó

Phúc : vợ về nha......

Vy : ừ.........

Bàn tay ấy đã rời ra.....tui muốn khóc nhưng sao lại không thể.......nhìn từng bước Phúc đi xa tui lòng tui sao nhói thế này nhói như chưa từng đc nhói, đau như chưa từng đau lần nào.....hơi ấm trên đôi tay tui vẫn còn, nhìn đôi tay tui nghẹn ở cổ quá nói hok lên lời, Phúc vừa bước ra khỏi cổng cũng là lúc tui lê từng bước về phòng.....đóng cửa lại nhìn xung quanh thấy sao lạnh giá quá thấy sao trống vắng quá từ hôm nay tui hok còn đc nhìn thấy Phúc vui đùa bên tui nữa, biết rằng sẽ còn gặp lại nhưng sao lòng tôi lại đau vậy......bây h những giọt nước mắt đó đã rơi, rơi rất nhiều ôm cái gối hôm nào chúng tui đã từng nằm lên....khóc nhiều vào để khỏi phải thấy đớn đau nữa nhưng....càng khóc càng la càng tránh né thì nó lại càng đau.......
Sao con tim cứ luôn gọi bóng dáng người con gái đó......Trống vắng quá.....lạnh lẽo quá......căn phòng này biết bao nhiu kỷ niệm hạnh phúc của tui......có thể nói những ngày tháng qua là những ngày tháng hạnh phúc nhất của cuộc đời tui....những ngày thật sự rất hạnh phúc của tui và ng` con gái đó........Mong chờ ngày tháng qua nhanh để tui đc ở bên Phúc đc lo lắng quan tâm cho cô ấy............

Vy : chị Vân ơi cho em gọi về nhà cái đi chị

chị Vân : gọi xin về nữa hả em

Vy : thì em nhớ nhà mà chị cho em gọi cái nha chị

chị Vân : ừ lên đây....

Vy : cảm ơn chị nha

Hy vọng đc ở bên Phúc là đây.....mong sao ông ấy cho tui về đời cho tui về với thực tại cho tui về với hạnh phúc của tui........Cầu xin Thượng Đế thương xót cho con và Phúc, xin Người hãy cho chúng con đc ở bên nhau mãi mãi........Ước mơ thì mãi mãi vẫn là ước mơ.......hy vọng thật nhiều để rồi thất vọng lại càng đau.......

Vy : alô ba hả?

ba Vy : gì vậy con?

Vy : ba ơi cho con về đi ba : nói tới đây là nước mắt tui lại rơi nữa rùi

Ba Vy : làm gì đòi về hoài zậy con

Vy : ba cho con về đi ba, đc không?

Ba Vy : đợi ba mua nhà xong đi rùi lên rước con về

Vy : chừng nào ba mới mua nhà ? : lần đầu tiên tui gọi về nhà mà khóc lóc van xin như vậy.......

ba Vy : ba chưa biết nữa

Vy : ba cho con về đi ba ơi con nhớ nhà lắm, con không quậy nữa đâu mà ba, con xin ba đó cho con về đời đi ba

ba Vy : con ráng đi tuần sau ba lên thăm con......

Vy : tuần sau ba cho con về hả ba

ba Vy : ..........không con ráng ở đi, mai mốt mua nhà rùi ba rước con về

Vy : con không quậy nữa đâu mà ba ơi con về sẽ đi học mà, ba cho con về đi con không bỏ nhà đi nữa đâu đừng bắt con ở đây nữa mà ba ơi

ba Vy : thui ba làm, con ráng ở đi........cạch............ : ông ấy cúp máy rùi dù tui có khóc lóc thảm thiết ông ta cũng không cho tui về đời.......

............Tôi hận, tôi hận người đã sinh tui ra, tại sao vậy ông có biết nổi khổ của đứa con gái ông đang phải chịu đựng không.......ông có biết ông đang làm mất cái hạnh phúc nhỏ nhoi của con gái ông không hả??????
Phúc ơi......Vy bất tài Vy vô dụng Vy không thể về với Phúc.....Vy nhớ Phúc lắm nhưng bây h vô vọng quá Vy hết cơ hội rùi biết tới bao h Vy mới gặp lại Phúc đây????? Nước mắt của nổi đau khổ, nước mắt của nhớ nhung mong chờ.......tại sao lại phải bất công với tui như vậy tại sao hạnh phúc của tui lại phải là của kẻ khác quyết định..........bây h đây tui chỉ biết khóc chỉ biết đập phá hết những thứ gì đang ở trước mắt tui.......đập hết căm hận đập hết nhớ nhung..........

Chị Tuyền : Vy....em làm cái gì mà đùng đùng trong phòng vậy hả?

Vy : chị Tuyền hả

chị Tuyền : em đập đồ nữa rùi hả mở cửa cho chị coi

Chị Tuyền : trùi ui em làm cái gi` vậy nè đập tùm lum hết vậy

Vy : em đau quá chị ơi

chị Tuyền : tay chảy máu kìa, em rạch tay nữa hả sao em khờ quá vậy em ơi

Vy : Phúc về rùi chị ơi......em nhớ Phúc quá chị ơi

chị Tuyền : lúc nó về sao em không kêu nó ở lại, h nó đi rùi em tự hành hạ mình vậy hả?

Vy : hồi nãy em gọi về xin ổng cho em về đời ổng không cho chị ơi

chị Tuyền : em đừng khóc nữa đưa tay cho chị băng lại nè

Vy : kệ nó đi, em không đau ở đó

chị Tuyền : em nhớ nó như vậy đó hả, em trốn trại đi

Vy : em không muốn, em hứa với Phúc rùi sẽ hok trốn trại.....

chị Tuyền : vậy em đừng có đập phá đồ nữa, đừng có hành hạ mình nữa, cố lên đi em, Phúc nó vẫn chờ em mà

Vy : em biết, mà h em phải làm gi` đây hả chị biết tới bao h em mới ra khỏi đây đc đây?

chị Tuyền : em ở đây 5 tháng rùi, còn 2 tháng nữa Tết rùi chẳng lẽ ổng bắt em ăn Tết trong đây

Vy : có thể lắm chị ơi.....em đã hứa với Phúc là Tết này sẽ dẫn cô ấy đi ngắm bình minh bây h thì sao, vỡ hết rùi chị ơi

chị Tuyền : Tết này mà ổng bắt em ở lại chị sẽ dẫn em trốn trại..........chị không để em khổ đâu nín đi em

Vy : sao em lại có ng` cha như zậy????

chị Tuyền : ổng nghĩ trong đây sẽ tốt cho em hơn mà, em đừng có chửi ba em như vậy

Vy : em khổ lắm chị ơi, em nhớ vợ em lắm

chị Tuyền : mạnh mẽ lên em, đừng có yếu đuối như zậy chứ

Vy : bây h em hết sức rùi em mệt mỏi lắm rùi

chị Tuyền : nằm xuống ngủ đi, chị nằm kế em, em đừng khóc nữa con trai mà vậy đó hả

Vy : em giống con ník lắm phải không chị

chị Tuyền : ừh giống con ník lắm, mà ník quỷ, nằm xuống ngủ đi

Vy : ừ em mệt quá..........

Khóc đến kiệt sức mình.......nằm đó nhớ tới những khi Phúc bên cạnh tui nước mắt nó cứ rớt hoài.....nhớ nụ cười đó nhớ khuôn mặt đó và cả ánh mắt đó nữa..........bây h Phúc đang làm gì có về tới nhà chưa nhỉ có nhớ tới tui không, có biết tui đang khổ sở cỡ nào không có biết tui nhớ Phúc lắm không? sao tui lại yêu Phúc đến như vậy, đó h tui có xác định đc chữ tình là như thế nào đâu, h đây trong tâm trí này chỉ tòan những phút giây ấy phút giây mình bên nhau phút giây mình hạnh phúc.......phút giây tui và cô gái ấy...............từng lời nói từng tiếng cười từng nụ hôn từng phút giây ân ái nó hiện về quay quanh tui, nó làm tim tui nhói, nước mắt nó rơi nhưng nụ cười hé mở vậy là hạnh phúc hay là nổi đau?????Có lẽ là cả 2 đang dằy xé trái tim tui.....chưa bao giờ tui cảm thấy mình yếu đuối như vậy và cũng chưa bao giờ tui thấy nhớ về 1 ai đó đến như vậy.........
Những ngày tháng sau này tui phải sống như thế nào khi không có Phúc bên cạnh tui đây???? lại trở về con ng` giả dối 2 bộ mặt nữa hay sao????? câu trả lời thì chính là nó đó, có buồn thì đừng nói có vui cũng đừng thể hiện........giấu kín nổi nhớ ấy vào sâu con tim nhỏ bé yếu ớt này......hy vọng mong chờ qua khung cửa sổ.....cho ánh bình minh tới thật nhanh để biết lại gần thêm 1 ngày đc bên Phúc......tui sẽ cố gắng vì Phúc vì ng tui yêu.....rùi chúng tui sẽ mãi bên nhau..........
Từng ngày qua tui cố gắng sống không có Phúc bên cạnh, ban ngày thì đàn ca ban chiều thì đánh lộn nổi loạn ban đêm thì ngồi bên khung cửa sổ ngóng chờ 1 cái gì đó xa xôi.......đôi khi nghe lại những bản nhạc mà tui đã từng hát cho cô ấy nghe hay cô ấy đã hát cho tui nghe.......làm sao có thể ngăn lại những giọt nước mắt trên khóe mi đang muốn tuôn trào này......cố gắng kìm chế nổi lòng mình thật sâu nhưng làm sao có thể khi những ánh sao ấy cứ hiện trên bầu trời cao ngước lên chỉ thấy những kỷ niệm quay quanh thân thể và cả trái tim tui......chưa bao giờ tui cảm thấy mình như zậy trống vắng quá lạnh quá và thật nhớ về cô ấy quá.......chưa bao giờ tui khóc vì 1 ai đó đến như vậy, đêm nào nước mắt cũng rơi tại sao lại như zậy khóc để đc gì đây.....chỉ thấy lòng mình càng nặng nổi tương tư.....nhưng ngoài nó ra thì tui còn biết làm gi` đây.....mong đôi mi nhắm lại để chìm sâu vào giấc chiêm bao nhưng không thể nào nhắm lại mà lòng thanh thản chẳng nhớ nhung........
Ánh sao nào của tôi và em.......
Và nơi nào tôi có được em
Từng đêm qua tôi ao ước......
Rằng thời gian sẽ quay lại
Để tôi biết em chưa rời xa tôi.......
Nhưng ước mơ thì chỉ là ước mơ
Tôi biết tôi hiểu nhưng sao lòng tôi.....
Không thể không khóc khi nhớ đến em!!!
Tôi muốn trốn trái tim tôi.....tôi muốn trốn hình bóng đó.....nhưng sao linh hồn tôi không cho phép tôi đc làm điều đó.....tôi tự làm khổ tôi hay linh hồn của tôi đang làm chủ nhân nó đau khổ......chắc có lẽ là do cả 2.....Phúc bây giờ chắc đang mê man trong giấc ngủ êm đềm có hay có nhớ 1 người nơi xa không??? Từng giây từng phút từng giờ trái tim Vy luôn gọi tên Phúc.....nếu bây h đây Phúc còn ở bên Vy Vy sẽ nói hàng ngàn hàng vạn câu........"chồng yêu vợ"..........Nếu mai này khi tôi đc tự do rồi Phúc có còn yêu tôi như tôi đang yêu Phúc không hay những ng` con trai sau này sẽ cướp mất linh hồn của Phúc......đã khổ vì nhớ bây h lại đau vì sợ.......sao tôi không thể nào yêu đc như những ng` khác nhỉ??? yêu nhau thì phải tin tưởng nhau sao tôi cứ nghi ngờ Phúc hoài vậy??? Chắc có lẽ tôi quá yêu cô ấy nên luôn lo sợ rằng mình sẽ mất cô ấy.......người ta vẫn thường nói khi yêu trái tim mình sẽ mù sẽ câm sẽ điếc mà và sẽ.......đau nữa.....nhưng đau trong hạnh phúc thì cũng chẳng sao phải không các bạn???

1 ngày nhung nhớ mới lại tới, lại thêm 1 cú sốc nữa...........
chị Tuyền : Vy ơi em dậy chưa?

Vy : hơ em đang ngủ mà chị

bãy Viễn : em dậy đi em gái, anh chị có chuyện muốn nói nè

Vy : ừ em dậy liền, anh chị lấy đồ ăn sáng dùm em đi

chị Tuyền : lẹ nghen em.........

Rửa mặt xong tui liền chạy qua khu B.....đã thấy anh chị ngồi ngay xích đu đợi tui rùi.....vẻ mặt hình sự dữ chắc sắp có hàng dzô nữa đây.........

Vy : đợi em lâu chưa ăn gì vậy nè ?

Bảy Viễn : anh tưởng em ngủ quên trong phòng tắm luôn rùi chứ

Vy : đang ngủ giật mình dậy nè kaka

chị Tuyền : chị nói nè, trưa nay anh chị về đời rùi

Vy : HẢ : sốc óc.......

Bảy Viễn : chịu hết nổi rùi em ơi, anh chị về trước nha có gì anh gọi cho ổng lên rước em, ổng không chịu thì anh chị ráng câu đường cho em trốn về

chị Tuyền : chị muốn ở lại với em lắm mà anh Viễn đòi về rùi.....

Bảy Viễn : em ráng ở nha em, hơn tháng nữa là Tết rùi chắc nhà em lên rước em về luôn đó

Chị Tuyền : đừng có buồn anh chị nha, cũng muốn ở với em lắm mà anh chị chịu hết nổi rồi ra đời chị gọi cho ba em lên rước em về sớm cho

chị Tuyền : Vy em sao vậy? : Phúc đã ra đi bây h ng` hiểu tui nhất lúc này cũng bỏ ra đi......có nên sốc không đây???????

Vy : ừ em biết rùi....

chị Tuyền : em cố lên em, đừng có yếu như hến vậy chứ ra đời chị em mình còn gặp nhau mà

Vy : chị nỡ bỏ em sao ????

Bảy Viễn : thôi em, đừng có mít ướt, đàn ông con trai mà vậy hả

Vy : em không phải đàn ông !!!!!!!!

chị Tuyền : em đừng có vậy, anh chị thương em mà, cố đi em rùi chị em mình sẽ gặp lại nhau sớm thôi

Vy : chứ giờ em biết làm sao nữa, thôi anh chị ra đời sống hạnh phúc, chờ em ra rùi anh em mình tái hợp nha

Bảy Viễn : nói vậy nghe đc nè, đưa số đt ba em đây

Vy : 0909............đó có gì ra gọi ổng lên rước em sớm nha chị

chị Tuyền : chị biết rồi, chị có cách mà em yên tâm

Vy : thôi mua trà làm tiệc chia tay đi, anh Toàn anh Vinh biết chưa?

Bảy Viễn : mấy bố đó biết từ hôm qua rồi còn mình em chưa biết đó

Vy : ừ lên hiệu trường làm tiệc chia tay thui

chị Tuyền : đi..........

Lòng đau lắm.....nhưng cũng ráng cười, tui biết chị Tuyền đang hiểu những gì tui nghĩ biết tui đang rất buồn nhưng làm sao hơn, chị ấy đâu phải mẹ hay là ng` thân của tui mà cứ phải giữ bên mình.......chị ấy còn có anh Viễn, còn có đường đi riêng, đâu thể lúc nào cũng kề bên tui đỡ tui đứng dậy những lần vấp ngã sau này.....tui lớn rồi đến lúc phải tự mình tìm đường đi cho mình.....những thời gian trong đây nhờ có chị mà tui đã biết con đường của tui nên đi, nhờ có chị mà tui biết đc chữ đau đớn sẽ có ngày khôn lớn là như thế nào..........

chị Tuyền : trưa chị qua ngủ với em ha Vy

Vy : ủa 2h mẹ anh Viễn mới lên hả chị

chị Tuyền : chị không biết nữa, bả hứng h nào bả lên h đó mà

Vy : ờ vậy trưa nay qua ngủ với em hihi

chị Tuyền : đừng cố gượng cười em gái à

Vy : không cười thì làm gì đây hả chị???

chị Tuyền : ừ, em lớn đc 1 chút rùi đó

Vy : tất cả là nhờ có chị và Phúc thui mà

chị Tuyền : ừ cố gắng đừng có quậy phá nữa nha em, chứ chị thấy em mai này chắc còn thêm 1 khóa nữa đó

Vy : chị đừng có trù ẻo em nữa trời ơi, chị em mà nói câu ác miệng quá

chị Tuyền : trong trại này ai cũng nói vậy đâu riêng mình chị

anh Tòan : Tuyền nói quá đúng rùi, bé Vy mai này còn nữa

chị Tuyền : ừ nhìn nó là biết mai này nó còn thêm 1 khóa nữa mà

anh Vinh : mấy chị mấy anh nói chi con nhỏ sợ kìa

Vy : tới lúc đó rồi tính, đừng nói vậy em sợ thật đó

anh Vinh : em cũng biết sợ nữa hả

Chị Tuyền : chọc con nhỏ hoài mấy ba

Vy : ờ chọc hoài đi nha, 1 hồi sợ khóc um sùm bây h

anh Tòan : thôi thôi em, em khóc anh sợ lắm

Vy : haha vậy thôi đừng chọc em nữa

chị Tuyền : trưa chị em mình tâm sự nha em gái

Vy : ừ chị yêu..............

Sắp xa người chị mà tôi yêu thương nhất rồi, lòng mới đc nhẹ bớt 1 chút thì lại nặng nề thêm nữa rồi........thật sự muốn khóc lắm mà khóc để đc gì??? cứ cố gượng cười cho thời gian trôi nhanh..........
Chị Tuyền đi thật rồi....sắp tới sẽ tới ai rời xa tui đây???.....đêm nay sẽ ra sao đây??? hai chị em tui nằm tâm sự ca hát....hok muốn đếm thời gian 1 chút nào cả thời gian càng trôi thì 1 thứ gì đó càng xa....Nhưng thôi hãy trôi đi.....ở đây vắng Phúc vắng chị Tuyền thì sao? buồn thật, đau thật nhưng đó là số phận...số phận bắt tui phải sống như zậy...tui hok phải thần thánh hay là 1 nhà tiên tri....mà chỉ là 1 kẻ si tình điên dại...1 kẻ mang ngôi sao xấu từ lúc chào đời....người bắt ta khóc ta xin gượng cười....người bắt ta xa ta xin đợi chờ...kẻ bắt ta yêu ta xin ghi nhận....

Anh Bình : mẹ vào Tuyền ơi.....

Vy : mẹ chị vào rồi kìa : mẹ bà, bả vào sớm dữ

chị Tuyền : anh Bình qua kêu Bảy Viễn đi, em hok ra gặp bả đâu

anh Bình : ừa

Vy : sao chị hok ra với ảnh

chị Tuyền : trc' lúc vào đây chị với anh Viễn quậy hết 100tr của bả h sao chị dám ra, mắc công bả liếc tới liếc lui nữa...

Vy :  tội quá....zậy chạy qua khu B chơi chút chị

Tuyền : bả ngồi zậy sao ra em, xuống bờ hồ ngồi chắc ăn hơn

Vy : ừ zậy ra bờ hồ ngồi!!!

Ngồi ngoài hồ 1 hồi cũng tới lúc tiễn đưa........

chị Tuyền : Vy chạy dzô phòng lấy cho chị điếu thuốc em

Vy : ừm đợi e chút

Chạy vội về phòng mồi điếu JET thân quen.....
Vy : nè chị....

chị Tuyền : cảm ơn em thui chị ra đời trước có gi` chị em mình gặp nhau ngoài đời....

Vy : chắc chắn.....

Lại thêm 1 bóng dáng thân thương xa dần.....Nhưng lần này tui hok khóc chỉ nặng nề tý thui....thui qua phòng anh Vinh đánh bài giải sầu thui...dù sao 1 tháng nữa cũng Tết rồi chắc mình cũng sắp đc tự do rồi ráng thôi nào....PHÚC ƠI ĐỢI VY VỀ!!!!
1 ngày rồi lại 1 ngày nữa....hằng đêm buông xuống hằng đêm đớn đau đợi chờ hoài thế này...Trời ơi ba ơi lên rước con về đi ba ơi....chỉ biết khóc và khóc, những vì sao có thấu cho cõi lòng tui nhớ lắm đau lắm có khóc cùng tui hok?hay đang nhìn tui với đôi mắt thương hại....cuộc đời tui chỉ sống với nhớ nhung khóc than như zậy sao? cho tui 1 chút gi` đó gọi là hy vọng đi Trời ơi....Hình như ông ta nghe thấy tui sắp tìm lại cuộc đời tui rồi......

1tuần sau…………
anh Bình : ba em dzô kìa pé Vy ơi.... : tui bật dậy liền.....lòng nôn nao quá

Vy : hả? ba em dzô hả em ra liền : vội vàng rửa mặt thay đồ chạy ra....tui thấy ba tui rồi, đc tự do rồi

Vy : về hả ba?

Ba Vy : ừ dọn đồ về con

Vy : kon dọn liền hihihi : lúc này trong đầu hiện lên nụ cười của Phúc, Vy về rồi Phúc ơi!!!

Cuối cùng tui cũng đã đc tự do rồi….h trong lòng trống rỗng nhưng tui không quên đi điều quan trọng nhất mình cần nên làm là gì…..Bước ra khỏi cổng Hòa Long!!!

Vy : ba ui cho kon mượn điện thoại

Ba Vy : mới ra cổng mà đã gọi ai nữa

Vy : thì ba cho kon mượn đi mà

Ba Vy : ừ

Ra khỏi nơi địa ngục đó tui chỉ nhớ Phúc ng` kon gái tui iu tui thương nhất cuộc đời này, giây phút gần nhau chẳng kòn bao xa nữa….tim nó bối rối làm sao bao nhiu ngày bao nhiu giờ không đc nghe giọng nói dịu dàng đó rồi nhỉ? Nếu tôi gọi cho Phúc Phúc có mừng không nhỉ hay quên tui mất rồi….nghĩ zậy thui chứ vợ mình mà sao mình hok hiểu đc…Ngồi bấm số mà tim nó cứ đập thình thịch run gần chết

Em của Phúc : alô ?

Vy : Phúc hả : giọng giống quá nên hiểu lầm

Em Phúc : chị Phúc đi rồi chị ơi

Vy : đi đâu zậy em?

Em Phúc : em không biết, có khi qua nhà anh 2

Vy : ừ cảm ơn em nha

Thất vọng dễ sợ….mà thui gọi cho ông anh vợ thử mới đc

Anh Phúc : alô?

Vy : anh ơi cho em hỏi Hằng có bên nhà anh hok ạ?

Anh Phúc : nó mới vừa về đó em

Vy : em cảm ơn anh

Anh Phúc : ừ hok có gì em gọi qua nhà cho nó đi nó mới vừa về đó

Vy : dạ cảm ơn anh ….

Trời ơi….nhớ gần chết mà hok gọi đc hixhix người gì đâu mà kì quá nói là sẽ ở nhà đợi điện thoại của người ta mà…chắc quên mình rồi……thui ngủ không suy nghĩ nữa, về tới nhà gọi tiếp khi nào gặp mới chịu!!!

Ba Vy : dậy con dzô ăn rồi về

Vy : hơ tới đâu rồi ba

Ba Vy : tới ĐN rồi dzô ăn rồi về

Vy : dạ

Ngồi ăn mà đầu cứ nghĩ vu vơ về ai đó chán quá đi….ghét vợ ghê đó!!!

Ba Vy : uống bia không con

Vy : hả?

Ba Vy : uống không

Vy : uống uống  : cái nào chứ cái đó không từ đươc

Ngồi trong quán ăn mà 2 cha con uống bia tới gần 2 tiếng đồng hồ xỉn mẹ luôn, xỉn thì xỉn mà nhớ thì vẫn nhớ, nhớ lắm…càng say càng nhớ người ta không biết người ta làm gì muốn gọi lắm mà cứ nhìn điện thoại rồi lại thôi…chả hiểu mình nữa…lần đầu tiên trong đời tui như zậy!!!

Vy : kon đi totel

Ba Vy : ừ

Dzô tới nhà vệ sinh thì thiệt chịu hết nổi rồi phải gọi thui!!!Hy vọng lần này người ta bắt máy…

Phúc : alô? : hehehe nó nè

Vy : cho gặp pé Hằng dùm chị em ơi

Phúc : Hằng nè ai zậy ?

Vy : Phúc hả ? : trùi ui mừng quá

Phúc : dạ, ai zậy ?

Vy : không nhận ra giọng của tui luôn hả

Phúc : nghe quen quen, ai zậy nói đi

Vy : nhớ vợ lắm đó công chúa ơi

Phúc : Aaaa Vy hả

Vy : zậy mới nhận ra hả cưng ?

Phúc : hihi tại người ta đang mà

Vy : đang phê phải hông

Phúc : hihi Vy về lâu chưa mà tới bây giờ mới gọi cho Phúc

Vy : mới về luôn nè, vừa ra cổng là gọi cho người ta rồi mà có nhà đâu làm người ta buồn biết không ?

Phúc : xin lỗi mà, bữa Phúc gọi dzô trong đó mà bà Vân có cho gặp Vy đâu

Vy : zậy hả? vậy là vẫn kòn có người nhớ mình may quá

Phúc : có lúc nào mà hông nhớ đâu

Vy : chưa biết ai nhớ hơn ai đâu à

Phúc : thiệt hông đó

Vy : h nào cũng nhớ hết đó biết không công chúa

Phúc : làm như tui ngốc lắm zậy

Vy : tui biết mấy người thông minh hơn tui mà

Phúc : quá khen rồi

Vy : chảnh quá hén, vài ngày nữa chồng lên vợ hén

Phúc : thiệt hông ?

Vy : trời!!! lúc trong trại tui nói những gì quên hết rồi hả mà giờ hỏi tui như zậy ?

Phúc : lúc nào chả nhớ đâu hihi

Vy : những gì chồng nói chồng nhất định làm đc mà vợ yêu

Phúc : nhớ đó nha mạnh miệng quá

Vy : ừ nè yêu vợ lắm đó biết không

Phúc : câu này của vợ mà

Vy : hihi ai cũng zậy thui, thôi chồng cúp máy nha ba đợi chồng nãy giờ khi nào về tới nhà chồng gọi cho

Phúc : ừ, nhớ gọi đó

Vy : ở nhà đợi điện thoại của tui đó không có đi nữa à

Phúc : biết rồi nè đợi mà

Vy : ừ yêu vợ lắm

Phúc : hihi vợ cũng zậy yêu chồng nhất

Trong tim tui lúc này sao nó cứ đập thật mạnh khi nghe được giọng nói của người con gái đó, biết bao nhiêu ngày tui đã hok đc nghe thấy nó nữa, giọng nói dịu dàng đến từng lời của Phúc làm trái tim tui nó bồi hồi từng nhịp…Bây giờ trong tâm trí này đây chỉ muốn kiếm thật nhiều tiền để được gặp ng` con gái đó chỉ muốn hôn lên đôi bờ mắt mà ngần ấy ngày không được trông thấy…muốn siết ng` con gái đó vào trái tim của mình muốn được bên cạnh cô gái ấy ngay bây giờ chỉ muốn được trông thấy nụ cười đó thôi….phải cố gắng chịu đựng thui biết sao bây giờ…sao mà nhớ đến thế không biết (cả bây giờ tui đang post cũng nhớ nữa rất nhớ)….

Ba Vy : con gái, về nhà mới rồi nè : lo nhớ nhung không để ý đường đi nữa

Vy : hả, nhà nào?

Ba Vy : trong hẻm lận, gần tới rồi

Vy : ờ, nhà sao ba?

Ba Vy : nhà chưa dọn xong nữa, 1 hồi về phụ má mày dọn trên gác kìa

Vy : thôi đi mệt lắm, đi đường xa sáng giờ giờ về còn phải dọn nữa

Ba Vy : zậy thui dzô nhà rùi ngủ cho khỏe, chiều rồi ba dẫn đi mua đồ Tết

Vy : ừm…mà ba ơi nhà có điện thoại bàn chưa

Ba Vy : có rồi

Vy : ờ

Nhà gì mà tuốt trong hẻm như 1 cái mê cung chả nhớ đường đi ra ngoài đường lớn nữa….thiệt tình ông này ác thật, zậy sao đi gặp lại bạn cũ đây?
Dzô nhà thấy mami với em ngồi đợi thấy sao mà thương cái gia đình này ghê, mà nghĩ lại chuyện cũ là lòng thù hận lại nổi lên….Nhưng thôi quan trọng bây giờ là Phúc, chỉ cần có Phúc bên cạnh mọi chuyện xung quanh không còn quan trọng gì nữa!!!

Mẹ Vy : Về rồi đó hả mệt không con, ở trong đó khổ không con

Vy : con mệt lắm, con đi tắm rồi ngủ, đồ con còn không hay vứt hết rồi

Em Vy : để tao lấy cho mày

Mẹ Vy : đói không con, má đi mua cơm cho ăn chứ mới dọn nhà chưa có nấu cái gì

Vy : thôi mệt lắm ngủ cho khỏe, chiều rồi đi với ba ăn luôn

Mẹ Vy : ừ ăn chè không nè

Vy : ừm ăn xong rồi tắm

Mẹ Vy : ăn đi con!!!

Hồi xưa có bao giờ nói chuyện như zậy đâu bây giờ thay đổi rồi hà!!!có muộn quá không zậy mami?mà bà có thể dịu dàng với tôi đc bao lâu, được 3 ngày không đây hay sau 3 ngày đó lại đánh đập tui như trước mỗi ng` trong căn nhà này chỉ riết làm tui thêm thất vọng!!!!

Vy : Hiền, đồ tao đâu, mẹ, có bộ đồ kiếm hoài không ra hả

Em Vy : từ từ đi mày có rùi nè

Vy : lẹ đi

Em Vy : nè

Vy : totel nằm đâu

Em Vy : đằng sau đó, để tao mở đèn

Vy : ừ rồi ra đi để tao tắm…

Bao nhiều ngày tháng tôi mong mỏi ao ước được về đời sao cái mong ước đó được rồi mà trong thâm tâm vẫn thấy trống rỗng và cảm thấy mình mất đi 1 thứ gì đó mà mình không thể nào nhận ra…hay cuộc sống tù tội giam cầm đó khiến tôi quen dần rồi hay sao tự do chưa chắc gì là vui!!!những lời nói này công nhận đúng thật….rồi cũng sẽ quen dần thui dù sao không ra khỏi nơi đó biết đến bao giờ mình mới gặp lại Phúc chứ?Thôi suy nghĩ nhiều quá để làm gì tắm lẹ ra gọi cho vợ iu chứ hihi

Vy : má ơi điện thoại bàn để đâu zậy con gọi cho bạn cái

Mẹ Vy : ngoài bàn kìa

Vy : ờ

Phúc : alô

Vy : vợ hả?

Phúc : Vy đó hả

Vy : trời à giọng chồng mình mà còn nhận không ra nữa

Phúc : hihi hỏi cho chắc ăn không đó mà, về tới nhà rùi hả

Vy : ừ nhớ vợ quá

Phúc : thiệt hông đó ? sao vợ hông nhớ được gì zậy nè

Vy : không nhớ thì thui có ai ép đâu, 1 mình chồng nhớ cũng được mà

Phúc : hi` nói zậy thôi mà, khi nào chồng lên vợ

Vy : khi nào có tiền là chồng lên vợ liền, chồng sẽ dẫn vợ đến 1 nơi mà chỉ có vợ chồng mình thui vợ chịu không

Phúc : chỉ mong vậy thôi đó chồng ngốc

Vy : ừ zậy mùng 4 Tết chồng lên hén

Phúc : mà dẫn vợ đi đâu đó

Vy : dẫn vợ đi ngắm sao chịu không

Phúc : biết vợ thích ngắm sao rồi còn hỏi

Vy : hi` zậy mùng 4 chồng lên, nhớ ở nhà đợi đó nha

Phúc : ừ từ h ở nhà luôn, chỉ đi mua hàng xong rùi về ở nhà đợi điện thoại của chồng thôi chịu chưa

Vy : nói đó nha, đi chơi là biết tay chồng

Phúc : hihi vợ đi chồng cũng đâu có biết đâu

Vy : ờ ha, cứ thử đi đi rồi biết

Phúc hi` nói zậy thôi ai đi đâu chồng ơi, vợ đi tắm nha nóng quá hà

Vy : ừ vợ tắm đi chồng đi ngủ, chiều còn đi với ba mua đồ nữa

Phúc : ừm byebye chồng yêu nha

Vy : byebye vợ yêu, chụt chụt…chồng yêu vợ nhiều lắm….

Cảm nhận
Gởi bởi homesick vào ngày 31.12.2009 17:36:40
Rat that, nhung kinh di wa. Sorry,13 tuoi ma sao ghe wa za.Les. Sao make love duoc.chang le song nhu vay.tuuong lai se ve dau.con nit bi gio hu som wa. Khi Lon Khonsu se hoi Han lam do
Gởi bởi baogioemquen vào ngày 31.12.2009 18:17:35
haha muốn biết les make love thía nào cứ vô Google gõ "lesbian" sẽ ra hàng ngàn kiểu cách.....biết liền =))
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
388 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 388 khách