Năm nay có lẽ là một năm “phim VN đặc biệt” với Woody..
Thứ nhất là “can đảm” bỏ tiền ra coi đến tận 3 phim… Thứ hai là khi coi xong 2 phim đầu thì phải công nhận mình “can đảm” thiệt vì thấy phim… nó kỳ kỳ, hic…
Cuối cùng là “Những nụ hôn rực rỡ” đã làm trái tim mình đặc biệt rực rỡ nở hoa ^^”
Nếu không dùng cặp mắt quá khắt khe hay sự so sánh giữa phim ngoại và phim nội thì Những nụ hôn rực rỡ xứng đáng được cho là… tuyệt :)…
Âm nhạc:
Dù là lần đầu tiên VN làm thể loại phim ca nhạc <so với “nhu cầu thế giới” thì đây là thể loại rất kén người xem :), nếu đã từng xem phim Moulin Rouge thì mọi người sẽ hiểu :D>, nhưng những thiếu sót không quá nhiều nếu không muốn nói là làm rất “tròn nhiệm vụ” :).
Cái khó nhất của thể loại này không chỉ ở diễn viên ngoài việc diễn xuất, mà còn phải biết múa, biết nhảy… Hơn thế nữa, người viết nhạc và lời cho phim phải rất khéo léo để vừa đảm bảo chuyển tải được lời thoại của phim vừa không để ca từ bị thô hay gượng ép… Những nụ hôn rực rỡ đã làm được điều đó :) Thậm chí giỏi hơn nước ngoài một xíu xiu, vì ngoại ngữ thông thoáng về ý nghĩa, nhất là ở đại từ nhân xưng. Nội chữ I và You thôi, mình có thể dịch thành cả chục cách xưng hô như tui, tôi, tao, anh, em, ba, mẹ… hay bạn, mày, em, anh, con…. nên một câu hát họ có thể để cho cả chục người hát nó vẫn có thể “biến hóa” theo suy nghĩ của người xem được. Riêng tiếng Việt, khó khăn lắm :) vậy mà Woody hoàn toàn bất ngờ và xúc động khi lời hát tâm sự trong phim rõ ràng, bộc lộ sâu sắc nỗi niềm của từng người một :). Bài Mở cửa tâm hồn, Và ta cần nhau… được toàn bộ diễn viên trong phim hát nhưng không gói gọn một cái buồn chung chung mà mỗi người ở mỗi đoạn, mỗi ca từ làm cho mình thấy họ đang cảm “riêng” cho cái buồn bí mật của mình với những suy nghĩ khác nhau :)
Đừng cột chặt con tim vào những niểm riêng… :)
Hãy cho gió xuân ùa lên, hãy cho nắng mai bừng lên…
Tuyệt ha :)…
Về phần vũ đạo thì nghe có nhiều người chê rằng “bình thường, không hay bằng nước ngoài” hay “bắt chước mà không làm bằng”, hic… Thực ra, đối với một người nhảy như… vịt là Woody thì đây đã là tốt lắm rồi :). Làm sao có thể so sánh với các diễn viên High School Musical được khi dance được cho là một trong những nét văn hóa đã ăn sâu vào máu thịt của họ. Họ lại có chuyên gia đào tạo, kỹ thuật tân tiến… Vả lại cũng như anh bảo vệ trong phim nói đó “tui đâu biết nhảy, mà tại cô thích nên tui cố gắng hết sức”. Với họ, “ai cũng có thể múa hát tuyệt vời” bởi vì họ thích, chứ không phải vì thành công hay nổi tiếng :)
Heizz, mà coi mấy đoạn biểu diễn cuối thấy tuyệt mà, nhảy đều, đẹp, ý tưởng lại sáng tạo, lấy mấy cái vật dụng Laco <lao công :D>, nồi xoong, dra giường, rồi nấc cụt mà cũng tạo thành cả đoạn nhạc theo phong cách flamenco nữa chứ, vậy là khá rồi, đừng khó quá khán giả VN ơi :P.
Về phần “nhạc”:, Woody tự hào, “tự khen” cho phim này của nước mình 9/10 :D
Nội dung:
Đơn giản, dễ thương… nhưng về độ “sâu” cũng không kém bất kỳ phim nào khác :) Không hiểu sao nó làm Woody nhớ tới tình yêu một thời của mình “Love actually” :P Tuy không đặc sắc bằng nhưng nó vẫn nói lên được: con người và tình yêu trong chính mỗi con người đó đã khiến họ làm được bất kỳ điều kỳ diệu nào :). Dù họ là những người hết sức bình thường đến từ mọi tầng lớp trong xã hội, từ ca sỹ, một cô tiểu thư giàu có mê say ca hát nhưng hay bị nấc cụt :D, một anh bảo vệ, những cô cậu lao công, cô bé dọn phòng, chú đầu bếp :)… Tất cả, “ai cũng có thể”… :)…
Diễn viên:
- Thanh Hằng: hổng ngờ chị ấy cute đến thế…:) Sự “ỏng ẹo” <để “mồi chài” anh chàng ca sỹ đẹp trai :D> có chừng mực không làm cho chị kệch cỡm mà trái lại rất duyên dáng và hóm hỉnh :).
- Minh Hằng: cũng có sự đổi mới khi không còn kểu diễn vẻ tưng tửng của những cô nàng teen ngổ ngáo kiểu Hàn Quốc mà thay vào đó là tính cách nhẹ nhàng và có chiều sâu Việt Nam hơn :).
Lúc xem poster hay nghe mấy cái quảng cáo sơ lược Woody cứ nghĩ phim theo mô tuýp cũ, hai cô gái với hai tính cách khác nhau, như một người thì giàu có mà đỏng đảnh, một người thì nghèo khó mà tốt bụng, ngây thơ sẽ cùng yêu một chàng hot boy nào đó…, nhưng phim đã rất tốt khi “bố trí” theo một hướng hoàn toàn khác <xem xong sẽ rõ :D>. Với Woody, cái hướng này hay, hay lắm :)
Một nhân vật đáng phải được nhắc đến của fan film này là anh Long “ẻo lả”… :) Cái duyên xuyên suốt phim của Tô Lâm làm cho mọi người bật cười sảng khoái, thì rồi cái cảnh “thú nhận” “em là người đồng tính” và cách khóc rất… con gái của anh ở cuối phim làm mọi người chìm lắng trong sự cảm thông, bất chợt lại bừng lên khi một người nổi tiếng đã can đảm thổ lộ công khai tình yêu của mình dành cho Long qua câu hát
Hạnh phúc sẽ đến cùng ta, anh luôn tin thế mà… :)
Rồi thì Phương Thanh, Phước Sang… Thích bài hát mà Phước Sang hát lúc say :) ý nghĩa và hợp hoàn cảnh :), lời ca thì đẹp :)…
http://www.hoathuytinh.com/v2/music-detail.php?id=5340
http://www.hoathuytinh.com/v2/music-detail.php?id=5341 (Phuoc Sang)
Cô ấy… Từng say mê hát ca…
Hay mơ về một vì sao
Cô ấy từng làm bao nhiêu trái tim
Rung lên cùng lời ca…
Giấc mơ ngày ấy, cướp đi nụ cười,
Tan một bông hoa…
Cô ấy, từng yêu rất đắm say…
Bao nhiêu mong ước cùng ai
Một ngày tình tan bất ngờ…
Một ngày cô ấy buồn
Một ngày nhìn người ra đi….
Chỉ còn tôi đúng đó đêm ngày
Âm thầm xót thương người tôi yêu…
Lặng thầm yêu mỗi ngày
Lặng thầm qua tháng ngày…
Lặng thầm gần bên em…
Thầm mong em sẽ có những yêu thương, hạnh phúc…
Khi gần bên ai…
:) Tôn trọng và hết lòng yêu thương, chờ đợi người con gái mình yêu :)…
Cám ơn bác Dũng :D, Tấn Lộc – biên đạo múa, nhạc sỹ Võ Thiện Thanh, nhạc sỹ Huy Tấn và tòa bộ ekip của phim này :)
Không biết 8-3 còn chiếu không ta :D <mặt mình gian thấy ớn :P >…