Nhật ký của girllonely
girllonely viết vào ngày 08.12.2011
viết cho một người.......

2 năm rồi...! tôi chưa hề cầm viết hay đơn giản là gõ những dòng chữ lên bàn phím vì một ai, những gì tôi viết chỉ đơn thuần về cuộc sống, tôi ko thích nói nhiều về tình yêu, càng ko muốn ai biết mình đang hạnh phúc hay đau khổ ra sao? Nhưng hôm nay, sao tôi lại thấy nặng lòng đến vậy, có một nỗi đau nào đó dày vò tôi hằng đêm, và tôi muốn chia sẻ với tất cả mọi người, hoặc chỉ là nói ra cho nhẹ lòng.....

Ngày xưa còn trẻ, còn bồng bột vậy mà tôi lại thấy mình mạnh mẽ hơn bây giờ. Ngày xưa tôi sẵn sàng từ bỏ cái mà tôi cho là ko tốt. Có khóc đó, có đau đớn vật vã đó nhưng tôi biết tôi làm đúng, và tôi ko hề hối hận, tôi biết làm sao vượt qua nỗi đau, tôi biết làm sao tự đứng dậy, tôi biết tự an ủi mình rằng còn biết bao người tốt đang chờ đợi mình...và tôi đã đi qua nỗi đau như thế. Nhưng chỉ là ngày xưa mà thôi, tôi của bây giờ ko làm được. Càng lớn suy nghĩ càng nhiều, càng phức tạp nên nỗi đau cũng được nhân lên, tôi cứ mãi quanh quẩn với một chuyện tình ko lối thoát.....vùi mình trong nước mắt và luôn tự trách bản thân sao yếu đuối, nhu nhược quá.

Anh đã đến thật vội vàng, và ra đi cũng nhẹ nhàng. Có lẽ tôi đã sai, tôi sai vì tôi đã đặt quá nhiều niềm tin, và sai hơn nữa khi biết mình đang sắp tuộc dốc mà vẫn lao theo, ko biết dừng lại. Tôi vẫn thường tự nói với bản thân rằng anh thật sự yêu tôi, nhưng có lẽ anh ko giống những người con trai khác, ko thể hiện ra bên ngoài. Tôi cố tự an ủi mình với suy nghĩ như vậy, và vẫn tiếp tục yêu anh. Nhưng bây giờ tôi đã hiểu..người đàn ông thật sự yêu tôi là người luôn đền bên tôi khi tôi buồn và cô đơn. Người đàn ông thật sự yêu tôi là người có thể vượt hàng trăm cây số để đến với tôi khi tôi thật sự rơi vào niềm đau, người dàm đến bên tôi khi tôi ko còn là tôi của ngày xưa nữa. Người chạy đến bên tôi khi tôi chẳng còn ai ở bên..Đó mới là người đàn ông thật sự yêu tôi...Còn anh, hằng ngày tôi vẫn chờ đợi một tin nhắn, môt cuộc điện thoại từ anh, tôi mong anh sẽ đến tìm tôi, dù chì là mấy phút chỉ để được gặp tôi...nhưng ko hề có. Tôi dối lòng rằng anh rất bận. Nhưng tôi ko thể lừa dối bản thân mình mãi. Tôi ko còn đủ sức để bao dung thêm lần nữa....Và tôi đã quyết định ra đi...

Người đàn ông thật sự yêu tôi là người sẽ cố giữ tôi lại bằng mọi cách, sẽ dám thay đổi vì tôi, sẽ nhận ra anh sai và sẽ quan tâm tôi hơn, sẽ ko làm tôi khóc. Nhưng anh đã ko như tôi mong đợi, anh đã để tôi tự do ra đi, ko níu kéo. Có lẽ anh thấy anh ko thể mang lại cho tôi hạnh phúc nên như vậy chăng? Một lần nữa tôi cố tìm lý do để an ủi mình. Nhưng ai đó đã nói với tôi, yêu thì ko từ bỏ dễ dàng vậy đâu. Tôi biết anh cũng đã quá mệt mỏi với những lời chì chiết trách móc của tôi. Và hơn nữa, tôi biết lòng tự trọng của anh cao hơn tôi. Tôi đã chia tay anh ko biết bao nhiêu lần và lần này anh thật sự buông tay...dù rằng tôi ko hề sai, dù rằng tôi vẫn muốn cho anh cơ hội, nhưng kết thúc thật rồi...!!!!

Mỗi tối trở về nhà với một nỗi buồn vô hạn, nỗi cô đơn đáng sợ lắm, ko còn được tâm sự, chia sẻ với anh về ngày hôm nay tôi như thế nao? tôi đã làm những gì? Cảm giác trống vắng tột cùng, hụt hẫng khi ko còn ai bên cạnh. Tôi muốn tìm đến anh, nhưng sợ lại đau lần nữa. Tôi ko mạnh mẽ như tôi nói, tôi vẫn khóc đấy, vẫn nhốt mình trong phòng, vẫn ko ăn uống gì? vẫn làm những điều ngu ngốc như bao nhiêu người thất tình khác. Nhưng tôi biết đứng lên, tôi biết suy nghĩ. Bạn cứ thoải mái khóc lóc thậm chí la hét nhưng bạn phải biết rồi mình phải đứng lên và vượt qua.Cầm lên được phải bỏ xuống được. Nếu đó là cuộc tình chỉ đầy nước mắt và hờn ghen thì bạn cố níu kéo làm gì? Bạn chỉ giữ được thể xác chứ ko giữ được trái tim. Và khi tôi nhận ra anh ko còn yêu tôi nữa, tôi hiểu mình nên làm thế nào?

Và có một điều anh ko hề biết. Lý do chính đáng nhất khiến tôi ra đi là vì tôi ko còn lòng tin. Từ trước giờ tôi luôn nói là tin anh nhưng thật ra anh nói dối tôi quá nhiều thứ. Mối quan hệ của anh và cô gái kia tôi vẫn luôn đặt một dấu chấm hỏi? Nhưng tôi yêu anh, có thể nói một cách ngu ngốc. Tôi biết nhưng vẫn chấp nhận. Tôi sẵn sàng bỏ qua tất cả, vì tôi cần anh. Vì tình yêu luôn làm cho người ta mù quáng. Cuộc sống là do mình lựa chọn, đừng đổ lỗi cho ai cũng đừng đỗ lổi cho bất cứ điều gì. Khi bạn đã chấp nhận sống vợi sự lựa chọn của mình thì bạn ko có gì phải hối hận.

Tôi vẫn hy vọng khi tôi nói lời chia tay anh sẽ nói với tôi rằng anh yêu tôi, rằng anh sẽ quan tâm tôi hơn, anh sẽ gặp tôi thường xuyên hơn. Nhưng tôi chỉ nhận được sự im lặng...tôi đau lắm vì tôi biết tình yêu của tôi và tất cả những gì tôi làm giờ đây ko níu kéo nổi một lời nói dù chỉ là nói dối cho tôi vui. 1 ngày, 2,3,4...5 ngày và tôi biết tôi phải quên thật rồi. Nhưng là quên nỗi đau chứ quên anh...tôi ko biết đến bao giờ? Đến khi tôi tìm được một người thật sự yêu tôi chăng?

Thời gian sẽ làm phai mờ tất cả nhưng ít ai biết để vượt qua được khoảng thời gian đó thật khủng khiếp. Và tôi phải thật tỉnh táo, đủ mạnh mẽ. Cuộc sống vẫn tiếp diễn và tôi vẩn phải sống. Tôi biết mình phải đi tiếp nhưng sợ ngoái đầu nhìn lại con đường cũ. Tôi tin yêu thương tôi cho đi đủ đểgiúp tôi sống tốt hơn và sống còn nhiều ý nghĩa. Và tôi tin vào duyên nợ. Ngay cả chuyện anh có thể lừa dối tôi, tôi còn chấp nhận được vậy mà giờ đây tôi và anh lai mất nhau vì những lý do tưởng chừng nhu ko bao giờ có. Tôi hiểu là khi duyên nợ đã hết, thì người ta sẽ dễ dàng xa nhau vì những điều vô lý như thế đó. Và bạn phải chấp nhận thôi.

Có bao giờ yêu thương khi xưa là thoáng qua...! có bao giờ anh biết em khóc buồn với đêm...!....buồn với những giai điệu của bài hát.  Dù thế nào tôi cũng ko hề ghét hay thù hận gì hết, tôi luôn mong anh hạnh phúc, và tôi cũng luôn cầu nguyện cho những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với anh. Nếu thật sự có duyên, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở một đoạn đường nào đó trong cuộc đời.....

Cảm nhận
Gởi bởi luantvnd vào ngày 08.12.2011 11:20:59
Bạn làm mình thấy có lỗi với những gì đã qua,với những người bạn quá !
Gởi bởi zvic_thamlang vào ngày 08.12.2011 11:42:08
cố gắng lên L ......đừng tự đánh chết mình
T ko mún thấy cái nét mặt lun buồn như ngày nào của L ....hãy lun cười nhé . Ko có j là ko thể vượt qua chỉ tại bản thân ko dám chấp nhận sự thật rồi tự oán trách bản thân hoặc 1 ai đó thôi .....chúc L lun vui
Gởi bởi sunflower_ht92 vào ngày 08.12.2011 15:01:20
Cuoc song con nhieu dieu tot dep o phia truoc, hay vui len nhe
Gởi bởi girllonely vào ngày 09.12.2011 10:41:01
thanks tat ca moi nguoi
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
366 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 366 khách