Nhật ký của girllonely
girllonely viết vào ngày 11.12.2011
khi người ấy không còn yêu em nữa.....

Khi người ấy không còn yêu em, đừng bao giờ gọi điện cho người ấy nữa, cho dù em có gọi cho người ấy thì người ta cũng chỉ trả lời qua loa thôi. Xin em đừng chờ đợi, đừng lừa dối chính mình.

Khi người ấy không còn yêu em nữa, xin em đừng bao giờ ở trứoc mặt người ấy mà rơi nước mắt, khi đau ốm đừng bao giờ nói cho người ấy nghe. Người ta sẽ chẳng dành cho em sự chú ý hay quan tâm nào đâu.....

Khi người ấy không còn yêu em nữa, xin đừng viết blog, đừng kể lể về cuộc sống của em mỗi ngày. Bởi lẽ người ấy sẽ ko còn quan tâm nữa. Những dòng em viết ra chỉ là tự gậm nhấm nỗi buồn của riêng mình mà thôi. Cái trò độc thoại này, cái trò tự khóc tự cười này, đau lòng lắm....

Khi người ấy không còn yêu em nữa, xin em đừng quỵ lụy, hãy buông tay, hãy để phần tình cảm em dành cho người ấy thành một kỉ niệm, đừng bao giờ day dứt bởi những điều quá khứ.  Chiếc áo đẹp ấy em có còn mặc vừa nữa đâu....

Khi người ấy không còn yêu em nữa, xin em đừng đánh mất giá trị vào niềm tin bản thân. Không có người ấy thương yêu, em vẫn là chính em, xin em hãy giữ lại một chút lòng tự trọng và kiêu hãnh của mình...

Ngừoi ta khộng thể yêu lại khi chỉ sống bằng những kỉ niệm của quá khứ, còn nghĩa hết tình. Và hơn hết, đấy là khi người ta không vượt qua được ranh giới của bản thân......

Có những lúc chán nản chỉ muốn chết đi, chết đi một lúc rồi sống lại để xem liệu có bao nhiêu người khóc vì mình, để xem liệu có bao nhiêu khoảng trống được tạo ra từ sự ra đi của mình....

Nhưng nghĩ thế thôi...!! Bởi cái chết là ngu ngốc nhất....

Ngày hôm nay đã là ngày thứ mấy rồi nhỉ! Sao tôi vẫn chưa có cảm giác là chúng tôi thật sự chia tay, nhưng có một điều tôi cảm nhận đựơc đó là tình cảm anh dành cho tôi nhạt dần và gần như là ko có. Tôi rất muốn quay lại, tôi rất muốn nói với anh điều đó, tôi muốn chúng tôi lại vui vẻ như lúc trước. Nhưng cái cảm giác anh không còn yêu tôi nữa nó làm tôi không đủ can đảm. Và có lẽ tôi cũng còn một chút lòng tự trọng của mình. Quay lai? có chắc mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn, có chắc anh sẽ yêu tôi hơn? Hay chỉ vì lòng thương hại. Vậy thì tôi sẽ tự hỏi bản thân, tôi có cần sự thương hại ấy ko??

Không phải tự nhiên mà tôi lại viết một loạt những câu khi người ấy không còn yêu em nữa...Tôi đang tự khuyên bản thân mình, tôi ko thể gục ngã, tôi ko thể đánh mất chính mình. Vì còn yêu anh nên tôi luôn tự trách bản thân, tại sao tôi ko cố hiểu anh, tại sao tôi không thể thông cảm cho anh,? tại sao tôi lại ích kỉ đến vậy? Nhưng sự thật tôi không hề làm sai. A ko níu kéo tôi hay thậm chí tôi vẫn muốn cho anh cơ hội nhưng có lẽ anh ko cần. Vì anh biết anh sẽ quên được tôi. Vậy tôi_ tại sao lại không làm được?

Nhiều lúc tôi ko đủ can đảm để nói chuyện với anh, dù chỉ là trên mạng. Xin anh đừng nghĩ tôi tuyệt tình chỉ vì tôi quá yếu đuối nên tôi chọn cách trốn tránh....tôi ko thể đối diện với anh....

Tôi thật sự mệt mõi....!!

Cảm nhận
Gởi bởi beyeu_timchong vào ngày 11.12.2011 11:27:40
Giống tâm trạng của mình quá.Mình cũng cảm nhận được phần nào nỗi đau bạn đang chiu.Mạnh mẽ lên bạn ơi,Cuộc sống tươi đẹp đang còn trước mắt.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
335 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 335 khách