Nhật ký của neuconcongaymai91
neuconcongaymai91 viết vào ngày 29.02.2012
Nhớ!

              Mình rất nhớ anh ấy, đó là điều mình biết và cảm nhận được... Mình phải làm gì với nỗi nhớ đó đây lại là những tháng ngày cô đơn một mình, mình không muốn vì mình mà anh ấy và cha đạo không nhìn mặt nhau nữa, mõi thứ có vẻ như rất căng thẳng... Mình không muốn người mình yêu phải khổ tâm, mình thực suwk không muốn mà... Mình say nhưng vẫn còn nhận thức được ai đó đang làm gì cơ thể mình, có  bàn tay kỳ diệu nào đó đang đánh thức vào cơ thể căng đầy nhựa sống của một người đàn bà bao ngày ngủ yên, mình nhận thấy  hàm dâu lún phún nhiều sợi cọ vào da thịt mình thấy nhồn nhột mà thích thích, lúc sáng anh ấy có hỏi mình là có nên cạo dâu hay không nhưng mình đã nói " không, anh để dâu nhìn rất nam tính, không ai ái haha..." mình thích cảm giác đó được anh ấy cọ dâu. Và được một lần chìm vào giấc ngủ bình yên trong vòng tay anh ấy, nghe hơi thỏ ấm nóng bên tai, vầng trán cao thông minh, mái tóc đen được chụp mũ nhưng  tỏa hương dịu dịu, nàn da trắng hồng ửng nên trong chiếc đèn ngủ, sống mũi cao đúng chất như một diễn viên thực sự, đôi mắt to tròn mọi ngày nhắm nghiền ngoan ngoãn ngủ yên như một chú chó con say sữa mẹ, Một gương mặt đẹp tựa nhưmột bức tượng điêu khắc... Và hơn cả là anh ấy làm cho mình có cảm giác như mình là đàn bà thực sự. Anh ấy thực sự quá tuyệt vời... Còn mình như được thưởng thức trọn vẹn cảm giác hạnh phúc của một người đàn bà... Mình rất thích ngắm anh ấy, khi anh ấy ngủ nhìn anh ấy say xưa như một cậu bé trong vòng tay mình mặc cho anh ấy hơn mình tận 15 tuổi, nhưng với mình anh ấy chỉ là một đứa trẻ to xác mà thôi... Mình không hét toáng nên khi mình đã tỉnh đã ý thức được mình không còn chếnh choáng trong hơi men, mình muốn cảm nhận thêm một lần nữa cái được gọi là xác thịt bao lâu nay đang ngủ yên trong hai cơ thể nay được trỗi dậy như một mầm sống mạnh mẽ, dù chỉ là những cảm giác mơ hồ, ngụ mỵ ... Mình không hối hận bởi một đêm tuyệt vời ấy ,' tình một đêm" mình không nghĩ nó lại xảy ra với một người như mình... Trong hơi men chếnh choáng  bọn mình đã làm truyện đấy, và mình nhận ra một điều anh ấy không yêu mình, dù say nhưng mình vẫn nhớ, anh ấy không hôn mình, nụ hôn của anh ấy sẽ chỉ dành cho người con gái mà anh ấy yêu mà thôi, nụ hôn có lẽ thiêng liêng lắm còn hơn cả với truyện ấy, anh ấy sẽ không hôn người con gái mà anh không yêu... Và anh ấy không yêu mình, mình nghĩ thế và có lẽ mọi truyện là như thế... Đó chỉ là truyện ngoài ý muốn, một tai nạn cho cuộc đời thêm những trải nghiệm, một cảm giác của một người đàn bà từng trải muốn làm gì đó rồ dại trong hơi men chếnh choáng...

               Những khoảng trống chợt chạn về trong cô liêu như trải dài bất tận, một khoảng chống không có anh bên cạnh " thuốc tránh thai" mình đã ngần ngại với nó, nhưng mình phải uống dù cho nó làm cho mình cả đêm đau đớn, đến tê buốt mình có triệu chứng của xuất huyết do tác dụng phụ của thốc tránh thai, mình không muốn có một mầm sống nào nào được tạo da mà không phải tình yêu, mình không muốn dùng nó để chói buộc anh, mình không có một tương lai nào cả,  mình chưa sẵn sàng, dù rằng mình đã một lần bị ám ảnh với thứ thuốc đó... Mình không khóc, nhưng mình thấy buồn, buồn vô cùng, cái cảm giác như bị ai đó bỏ dơi vậy... Đây là cái tội mà mình gây ra và mình phải tự chịu trách nhiệm cho những hành động của mình, mình muốn một lần nữa được ngủ trong vòng tay anh ấy nhưng chỉ là ngủ thôi, mình muốn có một giấc ngủ trọn vẹn trong vòng tay ấy, vòng tay bình yên và ấm áp đến lạ lùng... Mình muốn tìm lại một lần nữa cảm giác bình yên ngự trị nơi vòng tay ấy... Mình khoa khát, khao khát có một giấc ngủ yên bình nhưng giường như tất cả là không thể...

          

           

Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
412 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 412 khách