Nhật ký của sau_rieng
sau_rieng viết vào ngày 26.02.2014
...
Hôm nay nghe một bài hát, lại nhớ về người chị mới mất. Nước mắt vẫn còn trong mắt chứ không trào ra. Lúc chị mất, vào những giờ phút đầu tiên và cuối cùng nước mắt tôi mới chực trào ra. Suốt thời gian tang lễ, tôi trống rỗng, vô cảm. Chẳng có cảm xúc gì, vô hồn, chẳng có gì. Ông tổng đọc những lời buồn nhưng cũng chỉ là những lời vô vị, vô nghĩa. Đến lúc quan tài được nâng hạ 3 lần trước cổng nhà, coi như là cái chào lần cuối, tôi như bừng tỉnh, thấy được một sự thật, vậy là hết rồi, từ đây đến mãi mãi không còn thấy nhau, gặp nhau, chạm nhau lần nào nữa rồi. Âm dương cách biệt. Lời gì muốn nói cũng không thể nữa rồi. Những công việc, dự định dở dang của chị và mọi người, trong đó có tôi nữa. Trống vắng rồi. Ôi cuộc sống sao quá chóng vánh.

Vậy là ba mẹ đã già rồi đó. Tai ba bắt đầu nặng rồi, sức đã giảm, không còn như trước. Mẹ đã lãng rồi, nhớ nhớ quên quên. Những người tôi yêu thương đã bắt đầu giảm sức khỏe. Dù có không hợp, dù có buồn phiền gì, tôi cũng mong ba mẹ cứ bên cạnh tôi là được. Nếu ra đi xin đừng quá đột ngột. Mong những người thân yêu của tôi luôn mạnh khỏe, hạnh phúc, được làm những điều họ thích, sống một cuộc sống có ý nghĩa.
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
631 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 631 khách