Nhật ký của kimme
kimme viết vào ngày 27.07.2009
Chưa yên...

Hôm qua là ngày cuối tuần. Sau giờ dạy em chỉ về nhà, chẳng đi đâu... Cảm thấy trống trải. Em quơ điện thoại lục lọi giết thời gian thì sững sờ vì nhìn thấy tin nhắn của anh. Em nhớ rằng em đã xoá sạch mọi thứ từ lâu rồi... Nhớ ra rằng em đang xài sim điện thoại cũ. Trong tin nhắn có câu anh nói rằng "Anh luôn nghĩ tới em và yêu em. Có lẽ anh không nói ra nhưng đó là điều anh luôn nghĩ", em đọc xong không cầm lòng được mà khóc nức nở... Không biết khóc vì cái gì... Khóc vì nhớ anh? Khóc vì thấy mình bị gạt trắng trợn? Khóc vì thấy mình là kẻ thất bại thảm hại? Khóc vì thương thân? Hay khóc vì tất cả những điều đó?! Em không rõ...

Không ngủ được, thức dậy dọn dẹp nhà cửa tới 2h sáng hơn thì ngủ... Lại mơ thấy nụ cười của anh...

Đến tận bây giờ, khi mọi thứ tưởng đã nguôi ngoai, em vẫn không thể không nghĩ đến chuyện đã qua của hai đứa, vẫn không thể cầm nước mắt được... Và cũng vẫn không hiểu sao mình khóc... Hì...

Đôi khi con người ta bất lực trước những mong muốn và khát khao, rồi cũng phải làm quen với nó thôi.

Tình yêu làm người ta yếu đuối (hay chỉ một số thôi?), tình yêu làm suy nhược lòng tự tôn và tính kiêu ngạo vốn có, biến người ta thành một kẻ đáng thương...

Anh: Không biết cho, cũng không biết nhận...

Em: Không thể cho đi nữa, cũng không còn nhận được gì nữa...

Khó quá... Chẳng biết khó gì... Chỉ biết có một điều rất rất khó...

Vết thương vẫn cựa quậy...

P/S: Sao hoathuytinh sau khi nâng cấp lại mất acc của mình, mất hết mọi thứ, phải đăng kí lại... Ước nguyện cho tình cảm đầu tiên cũng mất... thay vào là ước nguyện cho tình yêu đầu tiên... ^^

Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
448 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 448 khách