Nhật ký của hoahuongduong88
hoahuongduong88 viết vào ngày 04.12.2017
Bình yên mà chẳng bình yên....
Bạn bè thường nhìn gia đình tôi với ánh mắt ngưỡng mộ, đôi khi 1 số người còn tỏ vẻ đố kị ra mặt, vì họ thấy t được chồng yêu thương, tiền bạc lại khá giả, nên cứ than thân trách phận mình, bảo tôi quá hạnh phúc. Còn họ, mỗi lần nói chuyện lại là cãi nhau, đánh nhau, sắp ly hôn, sống ko được nữa. Nhưng rồi sao? họ vẫn bình yên và hạnh phúc đấy thôi. Chồng tôi cũng thế, bảo rằng t quá sung sướng, còn đòi hỏi gì nữa, nhà cửa chẳng thiếu thứ gì, tiền bạc đầy đủ, vậy mà chẳng biết điều. Ừ thì đó, các bạn thấy đó, t quá ư đầy đủ vật chất, bề ngoài rất ư hào nhoáng, còn bên trong thì sao, như cái mền rách thì ai hay, bao đêm t khóc chả ai biết, những thứ đó chẳng ai hiểu. Chồng tôi, 1 người rất gia trưởng, và cứ nghĩ mình là trên hết, là trưởng của gia đình, nên nói ra điều gì thì thân là vợ, cẫm cãi. Và người chồng như anh tự nghĩ bản thân đã làm quá tốt vai trò của người chồng, đó là kiếm ra được tiền. Còn tất cả việc còn lại là trách nhiệm tôi phải lo. Nhưng tôi vẫn đi làm đấy thôi, nhưng đồng tiền của tôi chẳng được công nhận, đối với anh chỉ là vài đồng lẻ, chẳng đáng là bao, và đúng là thế, nên mỗi lần hụt chi phí cần chi trong nhà, cần anh đưa thêm, anh lại làm ra giọng ta đây, lại xoi mói, chê trách đồng tiền của tôi, chẳng đủ để làm gì. Chồng tôi thân là sếp nên rất hay la mắng nhân viên, và hình như dần dần thành quen, về nhà tôi lại là người chịu những lời chửi mắng đó, con bệnh, con đau là "tại con mẹ nó", nhà cửa dơ "tại con mẹ nó", và tất cả những việc vặt vãnh gì có xảy ra, đều là "tại con mẹ nó". Anh về chỉ việc cầm điện thoại trên tay, khi thì làm báo cáo, khi thì chơi game, đọc báo,... việc nhà tất cả 1 mình tôi. Đôi khi nhìn lại bản thân, chẳng nhận ra bản thân mình, đôi lúc tủi thân cực hạn, sự im lặng hình như càng làm mình trở nên mệt mỏi hơn, và tôi biết... đến 1 ngày sẽ vỡ tung tất cả. Như hôm nay thôi.... chỉ 1 việc vặt vãnh ko đáng, mà trước mặt bao người anh bảo tôi ngu dốt, nước mặt chực rơi, tôi lẳng lặng ra ngoài, về nhà t bảo anh lần sau đừng như thế, anh trả lời rất ư thản nhiên, dốt thì bảo dốt, ngu thì chịu ngu, vậy mà dám ý kiến, tôi thân ít nói, khi đã nói ra đc điều mình cần đã quá lắm, anh lại cứ lớn giọng lên, 1 2 đòi li hôn, tôi biết, lòng tôi đã quá sức chịu đựng, tôi ừ, bảo anh làm đơn đi, tôi ký, hình như anh sốc, ko nghĩ tôi sẽ đồng ý 1 cách nhanh chóng như vậy, nên càng la lối, lớn tiếng hơn... tôi chỉ lặng im. Việc bây giờ t cần làm là im lặng và chờ 1 cái đơn, chẳng cần suy nghĩ thêm j nữa, tôi đã quá mệt mỏi rồi.
Cảm nhận
Gởi bởi toilatoithyanh vào ngày 04.12.2017 13:54:32
Haiz. Rõ khổ. Sao b ko kêu ck thêm tiền mà thuê giúp việc. Như vậy có tốt hơn ko
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
528 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 528 khách