Đang lang thang ở chợ...chọn mãi mà chưa biết mua thứ gì...
Nhìn quanh quẩn thì...nhìn thấy anh_một người bạn mà mình rất quý..
Anh đi một mình...cái cảm giác nhìn thấy con trai đi chợ một mình sao thật tội nghiệp...
Anh muốn mua một cái cặp để vừa để được máy tính xác tay vừa để được vài bộ quần áo mỗi lần đi công tác...cho tiện ấy mà...Mình giúp anh chọn và ngả giá...chọn cho anh thêm một cái mũ lưỡi trai màu đen nữa...Mình vẫn nhớ anh thích màu đen...
Anh mời đi ăn cơm trưa nhưng mình không thích...thực ra mình sợ ai đó nhìn thấy lại hiểu lầm thì đúng hơn...
Ngồi trong quán cafe...buổi trưa thật tĩnh lặng...Anh hỏi chuyện tình yêu..cuộc sống của mình...Mình trả lời tất cả đều tốt đẹp. Và thời gian trôi qua mình không còn cảm giác buồn hay lúng túng trước anh nữa...
Anh dạo này cũng tốt lắm...mọi việc đều tốt...Anh rủ mình đi chơi...mình từ chối vì mình không muốn ai hiểu lầm..nhất là người yêu mình đang đi công tác xa...Cuộc sống đôi khi mình phải khắt khe với bản thân như vậy bởi người đời đôi khi không hiểu...
Mình thấy vui...
Mình mong anh hạnh phúc...Nhưng thật khó...bởi anh là người sống quá thực tế, cứng nhắc, lạnh lùng và ít quan tâm...mà phụ nữ bây giờ ngoài vật chất ra còn đòi hỏi nhẹ nhàng, tình cảm...
Mình vẫn cầu mong cho anh hạnh phúc...