Nhật ký
Trc đây Tôi nghĩ có lẽ hiện tại cái còn sót chỉ là trách nhiệm…Nhưng đến hnay chợt hiểu ra thực ra suy nghĩ trách nhiệm cũng ko còn đúng nữa. 1 Bức vách đã dựng lên quá cao thì khó mà vượt qua nổi… Mà thực ra mình có cần cố sức để trèo qua nó nữa ko? Có đáng ko?
Ai rồi cũng sẽ khác theo tháng năm dần trôi…Yêu thương mấy cũng buông khi người ta thay lòng…
Cứ mỗi lần cần sẽ biến mất ko 1 lời: ko hỏi j, nt ko rep,…giống như trc kia chưa từng có chút qhe nào, thậm trí ng dưng cũng ko bằng. Vậy lấy j để đặt niềm tin? Khi mà giữa con ng với ng ko bjo chịu chia sẻ về 2 phía, luôn nghĩ những j mình đang làm là đúng, vậy thì tình trạng này mãi mãi ko dứt dc. …… Haiz, lại nghĩ vẩn vơ rùi :D chắc ...
Lại mất ngủ….
Ở đời lắm kẻ oái oăm….
Có lẽ điều đáng sợ nhất là khi cảm thấy trống rỗng, ko mục tiêu và trong ngực lúc nào cũng thấy muốn nổ tung nhưng ko biết li do là j? Nước mắt có thể chảy ra bất cứ lúc nào dù ko ai trọc đến.
Có những tổn thương khó mà chữa lành được, chỉ cần 1 chút vấn đề liên quan sẽ thấy con ng ta gợi lại và ko thể đối mặt được. Liệu mình có đủ can đảm để bước ra.
- Chú bảo: Chúng mày còn trẻ nhưng sống khép mình sớm quá. - Chú lại nói: Từ khi chúng nó còn bé. Ngồi cắt tóc, chị gái nó cho cắt vô tư vui vẻ, còn nó khua khoắng khắp nơi ko cho động. Nó ko chơi với những ai nó ko thích, đó là tính cách con người rồi, từ bé nó đã như 1 cái gai nhọn rồi :D - Dì cũng bảo: Hồi bé mắt nó tròn xoe ...
«« « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
401 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 401 khách