Nhật ký
Gặp lại nhau mà như 2 người xa lạ, cùng ngồi hát kara trong phòng với mọi ng mà chẳng 1 câu chào hỏi nào hết... Cái lúc hát bài Cho em sao mà m mún khóc thế chứ. Ko phải là m còn yêu mà là m chưa quên đc... Dù đã dặn lòng phải cố quên, nhưng mà khó wá, chỉ có thể cố cất nó vào 1 góc thôi...buồn vì tất cả. Giờ chẳng mún yêu nữa, ...
Hôn nay là ngày giỗ đầu của anh, vậy là cũng đã 1 năm rồi kể từ ngày a mất, nhanh thật đó, m vẫn còn nhớ như in cái ngày đó, như vừa mới đây thôi...Hôm đó, m đang ngồi trong phòng, Đ gọi điện bảo lên bệnh viện Ung bưới thăm chú S, chú nằm viện...m ra bắt xe bus đi, cứ tuongr rằng bệnh a tái phát như thường, vì a hay đi bệnh viện mà nhưng...không ...
Vừa đi lượn một vòng chọ đêm với đứa bạn trong phòng mà chẳng mua được cái gì hết,....haizzzzzzzzz Coi như đi vòng cho thoải mái vật, còn giờ thì phải quay lại với một đống tài liệu phải đọc thôi.....Đúng là học thầy thì vui, hiểu được thêm nhiều thứ hơn về cách nhìn cuộc sống theo hướng một nhà kinh tế cũng như theo những hướng khác...để ta thấy rằng cuộc sống có nhiều điều không như bình thường ...
Vậy là mình đã hoàn thành mục tiêu của mình, làm xong bài tiểu luận kinh tế vĩ mô trong tuần nay.....yeahhhhhhhhhh. Tối nay, mình sẽ đi ngủ sớm, không thức khuya nữa để ngày mai lại bắt đầu một tuần mới với những công việc đang chờ mình phía trước...mong rằng mọi việc sẽ tốt đẹp với sự cố gắng của bản thân.......Chúc tất cả mọi người ngủ ngon!!!!!! Mình đi ngủ đây!!!!!!!!!!!
Đau đầu quá đi mất...Bao nhiêu việc phải làm vào lúc này...bài tiểu luận kinh tế vĩ mô, bài thuyết trình tiền tệ ngân hàng, tuần sau lại thi anh văn, rồi còn thi tin B nữa chứ.... áp lực nặng nề....chắc mình sắp stress thật rồi...... Đúng là cuộc sống sv nó khác thật, có lúc thì suốt ngày ăn chơi, có lúc thì như thế này đây.....hazzzzzz Ước gì những lúc như thế này ngày dìa hơn mấy tiếng ...
hình như nó thay đổi thật rồi hay sao ấy...Nó lai khép lòng hơn, lại ít nói hơn nữa rồi......không biết như thế là tốt hay không tốt nữa.... mà sao nó cảm thấy không vui gì hết..Nó muốn là nó của ngày xưa...luôn vui vẻ, vô tư, hay cười, lạc quan nhưng giờ thì khác rồi....có những điều kamf nó không thể là nó của ngày xưa nữa...buồn, chán....nó muốn được trải lòng ra, muốn được tâm sự hết ...
Lại một đợt thi nữa tới rồi, vậy là mình cũng đã sống xa nhà 1,5 năm rồi...nhanh quá nhỉ???? Năm thứ 2 không có bố mẹ ở bên, năm thứ 2 con ở nơi thanh phố này....năm thứ 2 rồi nhưng  cảm giác nhớ nhà vẫn không sao nguôi được...Ngày thi học con cũng đã đén gần rồi, con biết là con sẽ phải cố gắng nhiều, sẽ vất vả nhưng nghĩ đến thi xong được về nhà là ...
Mệt mỏi, áp lực quá......sao thời gian này nhiều việc quá vậy......Không biết mình sẽ làm hết và tốt được tất cả không?????????   Muốn về nhà, muốn được nghỉ ngơi ở cái nơi bình yên đó......Hi vọng rằng những nỗ lực của mình sẽ được đền đáp xưng đáng.....Cố lên Tôi nhé....không bao giờ được nghĩ đến việc buông xuôi hay nản lòng nhé.....dù mệt mỏi và vất vả như thế nào thì vẫn phải cố gắng hết sức nhé.....rồi ...
«« « 1 2 3 4 5 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
501 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 501 khách