Nhật ký của meocongianxao
meocongianxao viết vào ngày 17.03.2009
Trời mưa
Tôi thích ở một mình trong một căn phòng yên tĩnh,tối và chỉ có 1 luồng ánh sáng trời duy nhất soi vào. Vì ở không gian ấy con người ta rất dễ để lặng yên suy nghĩ, nhìn lại mình và tìm thấy mình.

Hôm nay trời mưa, tôi ở trong phòng của tôi, tắt đèn hết và nhìn mưa qua một ô cửa kính. MỘt không gian tuyệt vời để suy nghĩ, nhung nhớ. Bật loa lên để mở vài bản nhạc cổ điển khó nghe, ít nhất là với tôi, tôi chẳng bao giờ nghe chúng.

Tôi vẫn luôn yêu thích trời mưa, không khí hơi lạnh, mùi đất nồng nàn và cảnh vật có vẻ sạch sẽ hơn. Lúc ấy tinh thần tôi rất phấn chấn, phần lớn những truyện ngắn, những bài thơ của tôi đều viết lúc trời mưa. Nhưng lúc mưa tự nhiên lại cảm thấy buồn, không để ý đến hiện tại, tương lai, chỉ nhớ về những sự viêc trong quá khứ, những gì đã từng xảy ra, ám ảnh.

Từ bao giờ, có thói quen gọi điện thoại cho người khác không áp máy vào tai, chỉ chăm chú nhìn màn hình xem người ta đã bắt máy chưa.

Vì tôi sợ những tiếng tút..tút...kéo dài.

Cũng như ngày xưa, tôi đã từng gọi biết bao cuộc điện thoại cho anh, nhưng anh đều không bắt máy. Đến mức gọi thế thôi, tôi cũng chẳng hy vọng gì, chỉ là để nghe những tiếng tút tút. Tôi sợ những âm thanh đó, những âm thanh biểu lộ sự vô tình anh dành cho tôi.

Đã hơn 3 năm trôi qua rồi, mối tình đầu tiên ám ảnh đó vẫn không thể nào nguôi được. Đến mức sau này, cho đến khi gặp người yêu hiện tại, tôi vẫn không thật lòng yêu 1 ai. Bởi lẽ trong lòng tôi nhiều tổn thương, tôi sợ người ta bỏ rơi tôi.

Tôi đã tìm về nơi ấy, đứng trước cổng nhà anh, nước mắt ràn rụa, dù trong lòng tôi luôn tồn tại một ước muốn được gặp lại anh. NHưng anh vẫn như ngày xưa, cứng rắn, vô tình, và đã có cuộc sống riêng của mình, còn tôi thì vẫn luôn quá cố chấp và bướng bỉnh. NHưng tôi chỉ muốn được nhìn gương mắt ấy một lần trong đời....

NHưng sau khi mưa, trời lại sáng, chói lóa. Cũng như tôi, cuối cùng đã tìm được cho mình một người tốt. Dù sau này kết quả có như thế nào, cũng như ngày xưa, tôi phải học cách lãng quên và đứng dậy, bây giờ, tôi đã cứng rắn hơn xưa nhiều lắm.

Ngày mưa, nhớ da diết những kỷ niệm ngày xưa.................




Cảm nhận
Gởi bởi hoanglan2909 vào ngày 17.03.2009 08:32:43
mình cũng yêu mưa như bạn,vì khi đi dưới mưa mình dc khóc thõa thích khóc như chưa từng dc khóc,chuyện tình yêu của mình cũng đau buồn đến bây giờ thì mình chưa thể nào hết đau đớn.Nhưng mình phải dẹp bỏ sang một bên mà hướng về cuộc sống mới,cuộc sống với những cơn mưa mà nơi đó mình cười thật vui thật hạnh phúc bên người yêu mình thật sự bạn nhé.
Gởi bởi chuppa_chup vào ngày 17.03.2009 09:21:34
" giờ có thói quen gọi đt cho ng khác ko áp vào tai, chỉ nhìn màng hình...." vì sợ tiếng tút tút lạnh lùng...cứ như đang đọc tâm trạng 1 thời của mình ý,hehe. Đó là 1 thói quen, đc hình thành từ những nỗi đau đến nao lòng...mong rằng ko có nhìu ng giống cta!
Gởi bởi akeshi vào ngày 17.03.2009 09:48:27
Nói gì thì nói dù trước kia có xảy ra chuyện gì thì bây giờ đã có người yêu thương bạn thật lòng, hãy giữ lấy những điều hạnh phúc đó. ^^! Chúc bạn hạnh phúc và hãy chung thủy với người đang bên cạnh bạn đừng cho anh ấy cảm thấy bạn vẫn còn vương vấn chuyện cũ điều đó quả thật không công bằng chút nào với anh ấy ^^! Mình chắc chắn bạn sẽ biết mình nên làm gì ^^! bibi
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
516 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 516 khách