Nhật ký của chuppa_chup
chuppa_chup viết vào ngày 09.05.2009
Jindo...

Jindo, Yara, Ken, Yoshi, Taburo....

Mình ko phải là 1 fan hâm mộ cuồng nhiệt của bóng đá, hay của bất kỳ môn thể thao nào cả....Nhưng nếu lỡ mà theo dõi bất kỳ trận đấu của môn nào đc chừng 5p thôi, thì y xì, ko gỡ mắt ra đc....Mình thích thể thao nói chung. Mình cũng chơi nhiều môn, và thật sự, chỉ khi đứng trên sân mà chơi thì mới cảm nhận đc hết cái khí thế sôi sục, hào hứng và ....thăng hoa mà chỉ có thể thao mới có đc.

Nhưng rõ ràng, nếu chỉ chơi mới thích thì thể thao chẳng thể thu hút đc khán giả. Ko lý do nào giải thích đc tại sao hàng ngàn người, hàng triệu người có thể ngồi lỳ ở khán đài, trc màn hình TV xem phát sóng 1 trận bóng, 1 khúc côn cầu, hay 1 pha ném bóng chày từ những ng mà mình chẳng quen...ngoài cái việc cảm hứng đã lây lan.

Cái cảm giác như những vận động viên đang chơi trên sân kia, đang chơi cả phần của mình, chơi cho mình xem, và chơi vì mình....thật là tuyệt....Vậy nên nếu có ai chơi ko đẹp, thì cảm giác như mình đang bị...xúc phạm ghê gớm...

Và cái lý do chính xác nhất, có lẽ vì thể thao cũng là 1 nghệ thuật....xem thể thao, chơi thể thao, cũng giống như xem 1 bức tranh sống động, 1 cỗ máy đc sắp xếp và lắp đặt công phu. Đẹp! Bởi nó đc sáng tác bởi chính con ng, đc trình diễn sống động bằng chính con người, bằng những phút sáng tạo, ngẫu hứng, hết mình và...đam mê!

Mình thật sự yêu thể thao, nó dạy mình nhìu điều...tình đoàn kết, sự phán đoán, kiên nhẫn rèn luyện và vững vàng...trong thể thao, ko phân biệt giàu nghèo, ko phân biệt màu da, ko phận biệt ngôn ngữ...chỉ cần có đam mê, xin mời bạn vào cuộc!

Nếu đc chọn đóng 1 vai trò trong trận đấu, mình...sẽ làm Bình luận viên..khà khà...linh hồn của 1 trận đấu chứ ko đơn giản....và vì chở vị trí đó, mình mới truyền tải đc niềm đam mê và cả những cảm xúc của mình về trận đấu 1 cách rõ ràg nhất đến ng xem...

Hôm nay đọc lại truyện tranh Jindo, mình mấy lần suýt khóc vì những gì mà các cầu thủ tranh tranh trải qua: buồn, vui, ấm ức, sung sướng, cảm thông, nghị lực....mình vui buồn với nỗi niềm của các nhân vật.

Đã đọc Jindo từ năm 8 tuổi, giờ 22 tuổi, đọc lại vẫn thấy hay...thể thao ko có tuổi, và có 1 câu rất hay, mình ko bao giờ quên : PHONG ĐỘ THÌ NHẤT THỜI, ĐẲNG CẤP MỚI LÀ MÃI MÃI.

Mình sẽ mua lại bộ truyện này, sau này, mình sẽ cho con mình xem...nhất định, rèn luyện bằng thể thao là 1 cách rèn luyện lành mạnh...

Jindo, cám ơn các bạn...cám ơn thể thao!

Cảm nhận
Gởi bởi gangocthoidai vào ngày 09.05.2009 14:34:04
=> mê truyện tranh chứ thể thao gì!^^
Gởi bởi maxu_bl vào ngày 09.05.2009 14:55:19
Mình ghét bóng đá, ko thix đọc truyện tranh lắm trừ Đoremon!^^
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
375 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 375 khách