Nhật ký của hoangtuan05
hoangtuan05 viết vào ngày 26.12.2011
Có nỗi đau nào hơn thế
22h30 ngày 25/12 - Noel, a co di dau choi ko ? - Ko, Noel thj kug nhu nhug ngay khac thoj ma em, a ngoj online ca dem voj may thag ban. The em co dj dau choj khong ? - Em dj voj may dua ban vuj lam, em con dc tag mot con tho bog nua, rat la xjh xan ! - Uhm, the thi tot roi, chac la em vui lam. - Uhm, ma sao em thay anh tra loi co ve bun bun, a ko vui a ? - Hj, vui lam sao duoc em, a van vay ke tu ngay ... ma ! - Vay sao, a phai co gag quen di moi chuyen da qua di, nhu em da ko con vuog van gi chuyen trong qua khu nua roi. - Em da ko con nho chut gj cua qk, ke ca nhug loj em da noi ? - Uh, tat nhien, em la nguoi vo tu ma, hihi ! - Uh, the thj a cung an log roi. Thoi anh co chut vjec ban roi, khj khac nc voj e nhe. Tắt máy điện thoại, hắn lại tự vùi mình vào những cơn đau quặn thắt nơi trái tim. Em đã quên hắn, vậy thì còn nhắn tin cho hắn để làm gì, chẳng lẽ em muốn nhìn thấy hắn đau khổ hay sao. Sao em nỡ ác với hắn đến vậy ? Hắn vỗn đã là kẻ chẳng có gì ngoài tấm chân tình dành hết cho em. Hắn biết hai người không thể đến được với nhau, bởi vậy mà hắn đã phải học cách buông tay em. Nhưng hắn chỉ buông tay được thôi, còn trái tim hắn không thể gỡ bỏ em ra được. Từng ngày, từng tháng trôi qua, trái tim hắn như trái cam bị vắt kiệt nước, giờ đây đã khô đi rất nhiều rồi. Những miếng vá lởn chởm nơi trái tim hắn cứ mỗi ngày một dày thêm. Ngày Noel, hắn chẳng biết đi đâu, và đi với ai, vì tất cả chúng bạn đều đang vui vẻ bên người thương, còn hắn, chỉ là một kẻ cô độc, một gã độc hành trên sa mạc rộng mênh mông không biết nơi nào là điểm dừng. Tưởng rằng trái tim của hắn đã trai sạm lại, đã hóa đá rồi, bởi hắn không còn cảm thấu được nỗi đau như thủa ban đầu nữa. Vậy mà sao khi đọc những tin nhắn của em, trái tim hắn vẫn nhói đau đến thế, mọi giác quan đau đớn trong hắn như bùng trỗi dậy, để rồi cả đêm đó hắn không tài nào ngủ được. Uhm, em nói đúng, những gì của quá khứ thì hãy để nó ngủ yên đi, và anh cũng đã cố làm như thế. Vậy mà sao, em lại nhắn tin cho hắn, nói với hắn rằng em đang rất vui, rằng Noel em nhận được 1 món quà dễ thương lắm. Em có biết em đã vô tình cứa thêm một nhát dao vào trái tim hắn không ? Người ta nói thời gian có thể giúp con người ta xoa dịu và hàn gắn mọi vết thương. Nhưng hắn là một kẻ cứng đầu và cố chấp nữa, hắn không thể quên được em. Hắn đã biết, em sẽ không bao giờ là của hắn, nhưng hắn vẫn hy vọng, để rồi càng hy vọng bao nhiêu, hắn lại càng thất vọng bấy nhiêu. Đêm hôm qua, hắn đã trải qua quá nhiều nỗi đau rồi, hắn mệt mỏi, hắn cần nghỉ ngơi. Tắt máy tính, tắt điện thoại. Hắn thực sự đã quá mệt mỏi rồi. Hãy ngủ đi thôi. Hy vọng rằng trong giấc mơ, hắn sẽ tìm lại được cảm giác bình yên nơi trái tim hắn - một giấc mơ của riêng hắn.
Cảm nhận
Gởi bởi conan_ngoc vào ngày 26.12.2011 03:59:44
thường thì người ra đi, rất rất ít người cảm nhận được nỗi đau của người ở lại.!!!
Gởi bởi duong030291_1 vào ngày 26.12.2011 09:59:58
lại một ngừoi ngốc...yêu mà đau,thì đừngyêu nữa..hãy làm như thế nào đó để ngừoi ta yêu thôi...chúc bạn luôn vv và tìm đựoc một nửa yêu thưong
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
345 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 345 khách