Nhật ký của piel
piel viết vào ngày 17.04.2012
My immortal
Dear Anh!
Thật khó khăn khi online yahoo cùng với anh, online skype cùng với anh...thật khó khăn khi nhìn vào cái nik đang sáng trưng ấy mà không thể nhấp chuột , e chỉ có thể nhìn chăm chăm rồi cố gắng lướt qua nhưng e k tránh đc cái cảm jac biết anh vẫn ở đó...Em đã cố gắng chưa nhi? cố gắng vực bản thân dậy trong suốt thời gian qua , những j em làm đc chưa nhiều nhưng đủ để jup em vơi bớt nỗi nhớ anh...Em cứ thả trôi bản thân e như thế này đến bao giờ nưa? e cũng k biết, thời gian đang đi cùng với e và jup e nhẹ nhàng hơn nhưng chưa jup e quên đc anh và em cũng k muốn quên, anh àh , em sợ điều đó...dù biết một ngày nào đó nó sẽ đến...Em phải làm j hả anh? giữ anh lại để nỗi đau cứ ở đó không bao giờ biến mất? em chỉ giữ lại anh của ngày e mới quen anh, anh khi ấy là chính anh với những câu chuyện ,những chia sẻ thực sự và cả những tình cảm chân thành em đọc được trong mắt anh...em chỉ muốn giữ lại mập mập tròn tròn của em ngày đó, đơn giản , ấm áp như cái cảm jác đầu tiên khi e ngồi đằng sau anh ...một cảm jác gần gũi , thân thuộc mà e chưa từng có. Em chưa bao giờ nói với anh điều đó phải k? cũng chưa bao giờ anh biết đc suy nghĩ của em, tình cảm của em dành cho anh nhiều đến thế nào? Nhưng bây giờ tất cả đã quá muộn , e sẽ k bao giờ có cơ hội để nói cho anh nghe, và anh cũng k còn muốn ngồi bên e dù chỉ 5 phút, rồi lại thêm 5 phút nữa chỉ để nhìn thấy e, ở bên cạnh e như anh nói phải k? ....Lâu lắm rồi e mới có thể viết cho anh bình thản thế này, trống rỗng...anh ạ, bây giờ khi e nghĩ về anh là sự trống rỗng vì quá nhiều nỗi đau và nước mắt...
Em nhận ra thời gian đang làm tốt công việc của nó, e biết anh thì đã quên e từ rất rất lâu rồi, chỉ sau khi minh chia tay 1 tháng e đã k còn tồn tại trong anh nữa, nhưng còn em ...gần 7 tháng rồi, mỗi tháng, mỗi tuần thậm chí mỗii ngày không lúc nào e chưa nghĩ đến anh, có lúc nhớ đến điên dại , có lúc nó là vô thức gọi tên anh đến chục lần ...Ngày hôm qua, ùh, e đã chạy đến cửa hàng của anh đấy, e đứng chôn chân như 1 con ngôk bên ngoài nhìn anh , anh vẫn ở đó chăm chú vào công việc của mình...anh vẫn khỏe là e yên tâm rồi. Khi em nhớ anh nhiều như thế e k khống chế đc bản thân chạy đến tìm anh nhưng chỉ là nhìn anh một chút thôi, rồi e phải buộc bản thân quay đi , gạt đi tất cả những nỗi nhớ, hình ảnh về anh cứ bám đuổi em .
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
455 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 455 khách