Nhật ký của bonbom
bonbom viết vào ngày 14.01.2013
lạnh! buồn!
lạnh từ người đến trái tim.........một mùa đông nữa lại trôi qua. Một năm đầy biến động....một năm biết mình phải khôn lớn, phải suy nghĩ khác đi......học xong, tìm được công việc cho bản thân...thật may mắn hơn bạn bè cùng trang lứa...ko phải mình có điều kiện hơn ma là vì ba mẹ sợ mình sẽ làm những việc ba mẹ ko kiểm soát được...yêu thiết kế ,đam mê thiết kế từ nhỏ mình chỉ trông đợi được học thiết kế ở sài gòn hoặc hà nội...nhưng ba mẹ ko cho phép....vì hoàn cảnh ko cho phép...cố học cho xong.Nhưng cũng ko được thoát ra...đi xin việc ở công ty nước ngoài , thi phỏng vấn bằng điểm ng ta nhưng bị rớt vì học khác ngành...đau khổ ...buồn. quyết định đi xa để thoát khỏi vòng tay ba mẹ...biết ba mẹ vì con nên mới vậy ....thông cảm lắm . Nhưng ng hay nổi loạn như mình ko hề thik hợp với gv...ko có tham vọng chỉ có niềm đam mê với thiết kế thôi.......1 năm, biết bao sóng gió . 1 năm 2 tháng 25 ngày . dành cho người ấy tình yêu...htt là cầu nối cho ty của mình...mình cảm ơn htt rát rất nhiều...chừng ấy thời gian mình mới chỉ được gặp anh 3 lần...và chia tay 4 lần và người khi nào cũng nói lời chia tay là mình...mình hiểu rõ hơn ai hết. Chừng ấy thời gian mình sống trong tất cả cảm xúc...buồn vì sự vô tâm của anh.nhớ anh.thất vọng vì những lời hứa rồi tất cả lại qua đi khi được nói chuyện với anh...!mình bỏ qua tất cả và coi đó là điều hiển nhiên.mình ko có quyền phải bắt buộc anh phải theo ý mình...mình biết hết, hiểu hết nhưng cứ làm cô bé vô tư quả thật đau khổ vô cùng...một năm ấy mình cố gắng chờ đợi anh thực sự xem chị là bạn bè để đón nhận mình...anh còn quá yêu chị...nhớ về chị.mình sợ nhìn vào ánh mắt anh vì trong ánh mắt đó hình bóng chị quá lớn...nhiều lúc mình muốn buông xuôi tất cả vì mệt mỏi và đau khổ một mình.cứ chôn vùi mình vào lặng câm .đứng yên lặng nhìn anh...giữa mình ko chỉ là khoảng cách địa lý mà còn là khoảng cách từ trái tim...biết tc anh dành cho mình xuất phát từ tình thương. nhiều khi mình quá phủ nhận nên cứ tạo áp lực cho anh...nhiều lúc ko nén được nỗi buồn mình bật khóc thành tiếng ....khóc một mình...rồi tự mình đứng dậy và bước tiếp...ty dành cho anh quá lớn....nhiều khi tuyệt vọng muốn buông xuôi...muốn tàn nhẫn nhưng ko làm được......!!! nước mắt cứ thế rơi tự do trong khoảng không...! và giwof e ko muốn là người gây phiền phức cho anh nữa.............em sẽ y anh nhưng ko trách cứ anh điều gì nữa...............em chi muốn đi bên đời anh............. vì anh ko biết chắc sẽ yêu em ko, sợ ko mang hạnh phúc cho em, sợ mình quên mất chị...vậy thì .....nhường anh cho những yêu thương khác ấm áp hơn em được ko...........!em ko thể trẻ con để giữ anh bên mình....nếu em có thể khóc thành tiếng để cơn đau trong tim em vơi đi....em sẽ chôn vùi mình vào lặng câm.!!!!
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
428 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 428 khách