Nhật ký của jewels_tran
jewels_tran viết vào ngày 11.07.2017
ừ thì nó không đẹp, ừ thì nó chẳng xinh, nhưng dẫu sao đó cũng là nét riêng của nó.
ừ thì nó không đẹp, ừ thì nó chẳng xinh, nhưng dẫu sao đó cũng là nét riêng của nó. chẳng biết nữa, mấy bữa nay tâm trạng của nó ko tốt, nó ko còn cái vẻ cười cười nói nói, luyên thuyên mỗi ngày nữa, nó cảm thấy buồn, chỉ là buồn thôi, anh cũng thấy vậy nhưng ko biết nguyên nhân là gì . Chẳng biết vô tình hay hữu ý mà anh kêu nó " xấu xúc phạm người nhìn" , điều mà nó chưa bao giờ tưởng tượng ra, thì ra nó xấu đến thế, Nó nhớ lần đầu tiên lên nhà anh chơi, nó bị chị anh chê nó xấu, lúc đó đang ăn cơm, nghe xong nó nghẹn ngào ko nuốt nổi, rồi thì nó cũng bỏ ngoài tai cho đến khi chị chê thêm 1 lần nữa, lần này có vẻ nhấn mạnh hơn, nó, nét buồn trên khuôn mặt nó hiện thấy rõ, nhưng nó cũng ko nói gì? có ai tự khen mình đẹp bao giờ?? Nó im lặng! Có lẽ đó là lần đầu tiên trong đời nó đc chê như thế, vì nó biết nó không đẹp, nó không sang nhưng cũng không đến nỗi bị chê 1 cách thậm tệ như vậy. Và giờ thì đên lượt anh, người nó yêu, và sẽ là người chồng tương lai của nó. Suốt ngày anh chỉ ca tụng nhan sắc của chị em trong nhà anh, còn với anh nó là người xếp sau cùng trong cái danh sách đó,ừ thì anh tự tin rằng mẹ anh khéo đẻ, sinh toàn người đẹp còn mẹ nó thì không, nhưng có nên ko ? khi dù sao nó cũng là con gái, dù sao nó cũng là vk anh,anh có buồn ko, nếu anh đang đứng vị trí của nó. bỗng nhiên nó cảm thấy mình thật tự ti khi đứng trước anh, sự chảnh chọe,sự tự tin trước đây của nó đâu nó cũng ko biết nữa, nó cảm thấy buồn, Chợt nhớ, từ lúc chính thức quen nhau tới giờ anh chưa 1 lần khen nó,hi... đành chịu vậy. Quen anh nó đã học được cách chấp nhận nhiều thứ, này thì sự lãng mạn của những ngày lễ, này thì sự cân bằng của cảm xúc, rồi thì cái quyên giận dỗi ... và biết đâu đó còn vô vàng những bài học cho một người con gái cần học khi mà tình yêu của họ thực sự quá lớn,cho một người phụ nữ cần phải học khi lập gia đình...âu đó là sự nhường nhịn :) Nói thì nói thế thôi, chứ cuộc vui nào mà chẳng đến lúc tàn, nỗi buồn nào mà chẳng phải vượt qua.có chăng là ta lai nên học cách chấp nhận và tìm giải pháp để giải quyết các vấn đề đó. Có những sự việc đôi lúc cũng muốn lơ đi mà sống nhưng sao vẫn thấy ấm ức trong lòng
Cảm nhận
Chưa có cảm nhận.
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
308 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 308 khách