Nhật ký
Sài Gòn ơi...! Sài Gòn biết gì không...? Chỉ 1000 ngày nữa thôi... Sẽ là tạm biệt... Sài Gòn à...! Rồi sẽ có nhớ...
Nhỏ bạn mới đi nước ngoài về...Thế là họp lớp...Một lý do để tụ tập...bọn chúng nó ở cùng trong một khu vực,bán kính chưa đến 1km nhưng đã 4năm rồi chúng chẳng liên lạc nhiều...mỗi đứa có một cuộc sống riêng,lo toan,bận rộn...thỉnh thoảng gặp nhau ngoài đường ...vài lời hỏi thăm...rồi lại vội vã...cuộc sống mà... Nó chẳng buồn cũng chẳng giận... Nhỏ bạn thật lạ...nói thế nào nhỉ...hoàn hảo...xinh đẹp...giỏi giang...Nghĩ lại mình...Nó...một chút ...
Mấy ngày nay tự nhiên thấy buồn...nắng nóng...lại cúp điện liên miên...chán cái cuộc đời này...hok biết là do thời tiết hay là từ bên trong con người Nó nữa...hoang mang... Hôm qua tự nhiên lại buột miệng khẳng định với nhỏ bạn...""tao tự hứa với lòng sẽ ko có bạn trai cho đến ngày cầm trên tay tấm bằng đại học""...nhỏ bạn cười phá lên...""mày ăn nhiều bánh canh quá nên lú lẫn mất rồi""...đêm về nghĩ lại...Nó chột dạ... Ngày ...
2 tháng...chỉ còn đúng 2 tháng nữa thôi...nhanh thật...cơ hội cuối cùng để Nó nắm lấy ước mơ...để chứng tỏ với mọi người Nó đã ko sai lầm...lo lắng...sợ hãi...Nó lúc nào cũng vậy...quá nhút nhát để đối mặt với mọi thứ...luôn tự nhủ phải thật mạnh mẽ nhưng thấy khó khăn quá...đôi khi Nó chỉ cần một bàn tay nắm lấy... Nó ko muốn cảm thấy bị bỏ rơi..Nó tìm kiếm một bờ vai.. dựa vào và khóc cho thỏa thích...nhưng...mỗi ngày... ...
Nó đã 20 tuổi rồi cơ đấy...thời gian sao mà trôi nhanh quá...hôm nay trời nắng đẹp...Nó chỉ ngồi...quan sát...và ngẫm nghĩ về quá khứ...nhớ cái ngày Nó còn bé tí,ông ngoại cõng Nó trên vai...nhong nhong nhong nhong...Nó cười,ôm chặt cổ ông đầy thích thú...rồi cái ngày đầu tiên đi học,bố nắm tay Nó,mua cho Nó nhiều bóng bay nhưng Nó vẫn cứ khóc mãi...Thế giới mới mở ra trước mắt Nó...trường mới...bạn mới...ko còn sợ hãi...Nó đầy háo hức...Nó ...
Cuộc sống của Nó đã quay trở về đúng như ban đầu....đã hết một chu kì...một chu kì... Nó đã cố thay đổi tần số cảm xúc với hi vọng mong manh về vòng quay mới của cuộc đời Nó...mọi thứ đổ vỡ...Nó đã linh cảm được điều đó nhưng vẫn cứ muốn cố thêm chút nữa...Nó chỉ nghĩ thật đơn giản...trái tim đã đóng cửa quá lâu rùi hay lần này ta cứ thử mở ra để đón nhận một cơn ...
Giao thừa...cô đơn...xung quanh có rất rất nhiều người...bạn bè...và cả những người xa lạ...ánh mắt ai cũng ngời lên niềm vui...nhưng sao...mình...thấy buồn...lần thứ ba trong đời mình được đón nhận thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới giữa đất trời bao la...pháo bông sáng rực cả một góc trời...trông như những vì sao đang bay nhảy trên bầu trời đêm rồi nhẹ nhàng tung mình xuống mặt biển gợn sóng phía dưới...mình còn nhớ rất rõ ...
3 ngày...2 người con trai đã khóc...không phải vì mình... cảm giác khi nhìn thấy những giọt nước mắt đó...sao mà...những người cha,người mẹ đã làm trái tim họ đau ...""cha mẹ ơi! con luôn biết ơn công ơn sinh thành  giáo dưỡng của cha mẹ,cả đời con chắc cũng ko thể nào đền đáp lại những khó khăn,vất vả  mà cha mẹ đã phải chịu đựng vì con....đòi hỏi thêm ở cha mẹ có lẽ là điều quá đáng...nhưng cha ...
«« « 1 2 3 » »»



Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





Liên kết
User Online
531 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 531 khách