Nhật ký
Em xin lỗi, xin lỗi anh. Thật lòng em không muốn nhưng như thế sẽ tốt hơn cho anh. Đừng giận và đừng buồn em. Đã nhiều lần em muốn làm vậy nhưng không làm được bây giờ à không từ hôm nay sẽ như thế, cho em thôi quay nhìn lại.
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (0) | 01.10.2010
Lâu rồi em không viết nhật ký về anh. Ta không đến được với nhau em đau lòng. Rồi em chấp nhận em dần trở về với ban đầu dù lần trở về có một vết thương nơi trái tim. Em bằng lòng, em hạnh phúc vì dù không là gì của nhau nhưng ta hiểu nhau, em là em gái nhỏ của anh, em được thấy anh hàng ngày, anh vui, anh buồn, anh cười với em...
Rồi bây giờ ...
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (0) | 29.06.2010
...có phải là mây sao tình buồn đến vậy...có phải vì tình thương nhớ đến ngàn thu...
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (0) | 08.05.2010
Tình ơi ngủ yên đừng cho thức dậy
Vì yêu vì thương mà đau mà đau thế này...
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (2) | 03.05.2010
Cuộc sống với tất cả mọi thứ không như ý mình. Cái ta không thích thì cứ đến bên ta, cái ta thích thì có đưa tay ra cũng không với tới được. Đã dặn lòng là quên đi mọi việc nhưng sao ta không làm được thế này, cứ tự mình cào vào vết thương. Ta đã trao anh tình cảm đầu đời chân thành như thế sao anh lại đùa giỡn đến rồi đi. Ta vốn đã sợ ...
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (1) | 13.04.2010
Bây giờ mình sẽ là nhím. Nhím sẽ cuộn mình lại, nhím sẽ xù gai nhọn lên, sẽ là một con nhím đẹp hơn lúc trước, dễ thương hơn lúc trước, cười nhiều hơn lúc trước, sẽ không trách ai hết, sẽ sống hết mình, nhưng sẽ lạnh lùng hơn lúc trước. Nhím sẽ không tin ai nữa, sẽ không cho ai đến gần để làm nhím đau nữa. Mọi chuyện phải kết thúc thôi.
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (0) | 10.04.2010
Tất cả đều là một trò chơi và ta là người bị cuốn vào trò chơi ấy mặc dù ta không muốn và ta đã bị thua cuộc. Từ nay trò chơi sẽ được chấm dứt.
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (1) | 10.04.2010
Một ngày nữa lại trôi qua, ngày nào cũng như vậy. Tất bật ở cơ quan, tối về học hành, về đến nhà là không còn một chút sức lực nào nữa. Buồn và vô vị. Áp lực công việc, quan hệ đồng nghiệp, bạn bè đủ mệt vậy mà giờ đây còn thêm anh làm mình đau nữa.Cứ nói là sẽ cố gắng quên anh đi, sẽ sống tốt. Nhưng mình tự dối lòng mình có làm được đâu, vẫn ...
binhminhngayxanh | Đọc và gởi cảm nhận (1) | 02.04.2010