Bản không dấu Lời hẹn ước
(Hoathuytinh.com) Nếu phải đối diện với vận mệnh, đối diện cái chết, em hãy đừng sợ nhé! Bởi vì vẫn còn có anh luôn ở bên em, vẫn còn rất nhiều người thương yêu em ở bên em, sẽ che chở cho em, và cùng em vượt qua những chặng đường khó khăn này.

Vào một buổi chiều đẹp trời chan hòa gió và nắng, chàng trai và cô gái đã vô tình gặp nhau khi đang cùng đi dạo trên hành lang ở một bệnh viện. Ngay từ giây phút đầu tiên ánh mắt họ chạm nhau, hai trái tim non trẻ bỗng chốc đập loạn nhịp, tiếng sét ái tình đến với họ trong một hoàn cảnh thật trớ trêu.

Cả hai cùng đang lâm bệnh nặng không có cách nào cứu chữa được. Họ đọc trong mắt nhau cả một sự tuyệt vọng vô bờ bến. Có lẽ vì cùng trong một hoàn cảnh nên dù chỉ mới nói chuyện nhưng dường như đã có cảm giác quen thuộc như hai người bạn đã quen từ lâu.


Và cũng từ đó, những ngày tháng ở trong bệnh viện họ như hai chiếc bóng không xa rời nhau, ngày ngày cùng nắm tay ngắm mặt trời mọc rồi chiều xuống ngắm cảnh hoàng hôn rực rỡ. Hai trái tim đang yêu như được tiếp thêm sức mạnh tràn ngập hạnh phúc và hy vọng, họ không còn cảm thấy bi quan và tuyệt vọng về cuộc sống nữa...

Cuối cùng cũng đến một ngày chàng trai và cô gái cùng được thông báo rằng bệnh tình của họ đã trở nên rất nguy kịch, không còn khả năng cứu chữa nữa, họ chỉ còn đếm sự sống bằng từng ngày từng giờ. Bệnh viện cũng bất lực trả họ lại về cho gia đình.

Đêm cuối cùng trong bệnh viện, họ cùng nắm chặt tay nhau không nỡ xa rời, cùng hẹn ước sẽ không bao giờ quên những ngày tháng khó quên ở đây và hẹn sẽ luôn viết thư cho nhau để duy trì liên lạc.

Đó là cách duy nhất để hai trái tim luôn được xích lại gần nhau và cả hai sẽ tiếp cho nhau thêm nghị lực để cùng chiến đấu với sự sống và cái chết đang gần kề. Họ nhìn vào mắt nhau tràn đầy niềm tin và hy vọng...

Cứ thế, ngày tháng chậm chạp trôi đi, những lá thư họ gửi cho nhau vẫn không hề vơi cạn. Từng dòng từng chữ đối với họ đáng quý biết chừng nào, họ động viên nhau, gửi đến nhau những lời yêu thương, hy vọng, những dự định của tương lai, những niềm mơ ước. Cả cô gái và chàng trai đều như quên đi nỗi đau đớn bệnh tật đem lại, họ sống trong hạnh phúc, lạc quan và niềm tin vô bờ...

Nhưng rồi ba tháng sau đó, bệnh tình của cô gái trong phút chốc trở nên nguy kịch, và cô đã lặng lẽ ra đi, trên tay cô nắm chặt lá thư của chàng trai, miệng cô vẫn đọng lại một nụ cười mãn nguyện:"... Nếu phải đối diện với vận mệnh, đối diện cái chết, em hãy đừng sợ nhé! Hãy đừng lo lắng, đừng sợ hãi! Bởi vì vẫn còn có anh luôn ở bên em, vẫn còn rất nhiều người thương yêu em ở bên em, sẽ che chở cho em, và cùng em vượt qua những chặng đường khó khăn này. Hãy vững vàng lên! Đừng khóc, dù là địa ngục hay thiên đường, chúng mình sẽ không bao giờ xa rời...".

Mẹ của cô gái run rẩy cầm lá thư của chàng trai trên tay cô òa khóc. Bà biết cô đã ra đi rất thanh thản. Ngày thứ hai sau hôm cô gái mất, mẹ cô phát hiện thấy trong ngăn kéo bàn học của cô có một tập thư đã dán tem nhưng chưa gửi. Bức thư trên cùng viết: "Gửi cho mẹ".

Bà run run mở thư, đúng là nét chữ quen thuộc của con gái: "Mẹ thân yêu của con. Có lẽ đến lúc mẹ nhận được lá thư này thì con đã đi rất xa rồi. Nhưng con vẫn còn một tâm nguyện chưa hoàn thành được. Con đã có một lời hẹn ước với một người con trai là con sẽ cùng anh ấy chiến đấu với bệnh tật và cùng nhau vượt qua những ngày tháng cuối cùng này. Nhưng con biết con không thể thực hiện được lời hứa đó. Cho nên sau khi con đi rồi, mẹ hãy thay con tiếp tục gửi những lá thư này cho anh ấy, để anh ấy có thêm nghị lực mà tiếp tục sống, những lá thư này đối với anh ấy rất quan trọng, nó sẽ mang lại niềm tin cho anh ấy. Chỉ cần anh ấy biết con còn khỏe, anh ấy sẽ không từ bỏ con mà ra đi, sẽ còn tiếp tục chiến đấu, tiếp tục sống...".

Nhìn những dòng di thư cuối cùng của con gái, bà mẹ cô gái đã theo địa chỉ trên lá thư tìm đến nhà chàng trai. Vừa vào đến nhà, đập vào mắt bà là tấm di ảnh của chàng trai đặt trên bàn thờ. Trong phút chốc, bà cứ nhìn tấm ảnh đó đứng bất động tê dại.

Một lúc sau, một người phụ nữ bước ra, khuôn mặt tiều tụy khắc khổ, vẻ đau đớn vẫn chưa xóa hẳn trong ánh mắt vô hồn của bà, đó là mẹ của chàng trai. Bà cầm ra một tập thư dày đưa cho mẹ của cô gái: "Đây là những bức thư con trai tôi để lại, nó đã mất cách đây một tháng. Nhưng nó vẫn nói với tôi nó còn có một người con gái cùng cảnh ngộ đang đợi thư nó từng ngày, vẫn đang cần nó tiếp thêm nghị lực để tiếp tục sống. Cho nên những ngày tháng qua, mỗi tuần tôi vẫn thay nó gửi một bức thư đi cho cô gái đó...".

Nói đến đây, mẹ của chàng trai lại nức nở òa khóc. Mẹ cô gái hai mắt cũng ướt sũng từ độ nào, bà nhẹ nhàng tiến lại choàng tay ôm mẹ chàng trai vào lòng, nghẹn ngào nói: "Bà yên tâm, rồi chúng nó sẽ được gặp nhau trên thiên đường như đúng lời hẹn ước..."
Hoathuytinh.com (Vui lòng ghi rõ nguồn nếu bạn sử dụng truyện này)
Sưu tầm bởi keongot ngày 02.05.2009. Có 43824 lượt xem. Đánh giá:
Gởi truyện này Yêu thích Chép về máy Đánh giá: 0 điểm (0 votes)
Cảm nhận
Gởi bởi h5n1 vào ngày 02.05.2009 15:09:08
thật cảm động! nếu cuộc sống này toàn màu hồng thì tốt biết mấy.
Gởi bởi nguoicuagio vào ngày 03.05.2009 10:48:37
Có nhưng sư tình cờ làm nên định mệnh.Có nhưng sư tình cờ đẹp như giấc mơ và có nhưng sư tình cơ làm ta nhờ mai
truyên hay lắm
Gởi bởi yamako vào ngày 03.05.2009 15:31:30
Chiện bùn và củm động gúm. Đọc mà mún gớm nước mắt lun ế :( [Giá mà tớ cũng tìm đc 1 ng` như thế :">]
Gởi bởi codem vào ngày 05.05.2009 02:27:20
chời ơi!cảm động thật đó.giá như ai cũng có riêng mình một nguồn động viên như vậy thì cuộc sống này ý nghĩa biết bao..
Gởi bởi coanhdao vào ngày 06.05.2009 09:05:53
có lẻ 2 người họ đang rất hạnh phúc trên thiên đường đấy!
Gởi bởi noname2605 vào ngày 06.05.2009 11:04:29
hạnh phúc đến vào lúc ta tuyệt vọng nhất.........
Gởi bởi huynhtieuthu vào ngày 16.05.2009 02:11:58
tình yêu đến vào những lúc ta tuyệt vọng nhất. nhưng rồi tình yêu đã làm thay đỗi tất cả. tình yêu làm cho chàng trai và cô gái đều không còn sợ khi phải đối mặt với bệnh tật hay số mệnh khắc nghiệt của họ nữa. tình yêu làm họ ra đi thanh thản trong niềm hạnh phúc vô bờ
Gởi bởi xuieu vào ngày 16.05.2009 16:37:13
một tình yêu thật đẹp.....cái chết không bao giờ có thể ngăn cản được hai trái tim đang hướng về nhau....truyện hay và ý nghĩa lắm!
Gởi bởi nguyenkimvy vào ngày 21.05.2009 19:54:17
tình yêu !!!
không biết trên đời này bao nhiêu phần trăm nhân loại có đc những mối tình bất hủ, những mối tình có thể làm cảm động người khác, ngưỡng mộ quá !!!
Gởi bởi baty_nguyencam vào ngày 16.06.2009 12:38:46
tôi đã khóc khi đọc những dòng ghi trên thật sự họ đã rất hạnh phúc trong nỗi bất hạnh 9úng ko? cầu mong cho họ luôn gần nhau .
Gởi bởi smilestar18 vào ngày 12.08.2009 15:22:47
mọi người đừng buồn! Vì họ đang sống rất hạnh phúc trên thiên đường kìa...
Gởi bởi imlang vào ngày 14.08.2009 07:51:36
Hạnh phúc do chính ta tạo nên phải không? Nếu được chết như vậy tôi cũng tình nguyện! Tôi chưa biết thiên đường như thế nào cả!
Gởi bởi hoangkuno vào ngày 09.10.2009 13:57:45
cặp tình nhân này tuy bất hạnh nhưng thật hạnh phúc
Gởi bởi hoangquyen vào ngày 08.08.2010 15:15:21
mình đã đọc bài này nhiều lần nhung8 lần nào cũng rơi nước mắt.thật cảm động
Gởi bởi xebatcho vào ngày 02.11.2011 08:23:58
Hazzz,"lời hẹn ước"
Tình yêu đúng thật là mãnh liệt, bất chấp cả thời gian và sự sống, từ những bức thư, hai người họ đã mang đến cho nhau một niềm tin, và quan trọng hơn cả là một tình yêu mãnh liệt. Kì diệu quá! _(xe bat cho)_
Viết cảm nhận
Bạn phải đăng ký và login để gởi cảm nhận. Bấm vào đây để đăng ký
Sự kiện
Bình chọn
Bạn biết đến Hoa Thủy Tinh từ đâu?





User Online
277 người đang xem Hoa Thủy Tinh, trong đó có 0 thành viên và 277 khách